1) Sống giây phút hiện tại
cách trọn vẹn, không lo lắng thái quá. Tư cách con Thiên Chúa. Tin tưởng và phó
thác vào Người
Chúa khuyên chúng ta "Anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để
ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy".
Ngày hôm qua đã qua đi rồi.
Chúng ta không biết mình có thấy được ngày mai hay không, vì không một ai có khả
năng biết trước về tương lai. Tất cả những vất vả nhọc nhằn của ngày hôm qua
còn lại với chúng ta hôm nay đều là lý do cho chúng ta tạ ơn Thiên Chúa: chúng
ta cám ơn Chúa đã đổ xuống muôn vàn ân sủng và phúc lành; chúng ta cũng mắc nợ
lòng biết ơn đối với anh em đồng loại. Chúng ta cũng sẽ đặt thêm hy vọng, dù chỉ
là thêm một chút, vào kho tàng của chúng ta ở trên trời. Từ những ngày đã qua,
chúng ta có thêm động lực để thống hối và đền bù tội lỗi, sai phạm và thiếu sót
của mình. "Chúa đã cứu trợ tôi, đã đưa tôi đến chỗ thênh thang rộng
rãi, và đã cứu sống tôi bởi vì Người thương tôi". Ngày mai “chưa bắt đầu”.
Nếu nó đến, nó sẽ còn tuyệt vời hơn cả những gì chúng ta ước mong, bởi vì Thiên
Chúa chúng ta đã chuẩn bị nó cho chúng ta được thánh hóa: "Số phận con ở
trong tay Ngài " (Tv 31,16).
Khách quan mà nói, chúng ta
không thể để cho những băn khoăn lo lắng về ngày mai đè nặng lòng mình: Chúa sẽ
ban cho chúng ta những ơn cần thiết đề vui lòng đón nhận bất cứ điều gì thâu hoạch
được. Nhất định chúng ta sẽ chiến thắng lẫy lừng!
Điều quan trọng là ngày hôm
nay. Hôm nay là ngày mà chúng ta cần có để yêu thương, để phát triển trong sự
thánh thiện, qua vô số những sự kiện nhỏ nhặt, tự như những họa tiết dệt nên dải
lụa cuộc đời. Một số sự việc tự nhiên làm chúng ta cảm thấy dễ chịu, một số
khác có lẽ khiến chúng ta ít hài lòng hơn, nhưng mỗi một sự kiện ấy đều có thể
góp phần làm rạng rỡ viên đá quý mà chúng ta dày công gọt dũa và đánh bóng bằng
sự hoàn hảo nhân loại và ý nghĩa siêu nhiên, vì Chúa và vì sự sống vĩnh cửu.
Chúng ta không thể đùa giỡn
với ý nghĩ ấy. Đôi khi óc tưởng tượng bay bổng của chúng ta "tô son trét
phấn" cho các thực tại quá khứ và trói buộc chúng ta bằng cách lý tưởng
hóa một tương lai không phải nhọc công nỗ lực; hay trái lại nó bày ra một chân
trời u ám, một viễn cảnh đen tối khiến chúng ta phải lo sợ hãi hùng. "Kẻ
nào mãi ngóng theo gió sẽ không đủ tự tin gieo hạt, và kẻ nào cứ dõi mắt nhìn
mây sẽ chẳng dám thu hoạch". Đó là một lời mời gọi chúng ta bắt tay thực
hiện ngay bổn phận của phút giây hiện tại, tuy vẫn để tâm tìm kiếm cơ hội tốt
hơn có thể xảy đến. Trong hoạt động tông đồ, chúng ta cũng dễ dàng trì hoãn một
dự án để tìm một dịp thuận tiện hơn.
Công cuộc rao giảng Tin mừng
của các Tông đồ sẽ ra sao nếu các ngài lần lữa chờ đợi và tìm kiếm những hoàn cảnh
thuận lợi hơn? Điều gì sẽ xảy ra nếu các môn đệ Đức Kitô dậm chân tại chỗ
"chờ thời"? Hic et nunc: Ngay tại đây và lúc này là kẻ khởi điểm mà
chúng ta phải chứng tỏ tình yêu Chúa bằng tất cả tấm lòng và bằng hành động.
Xét về mặt tự nhiên cũng
như siêu nhiên, sự thánh thiện và hiệu năng hệ tại chủ yếu ở chỗ sống mỗi ngày
như thể đó là "ngày duy nhất trong cuộc đời mình" mỗi ngày đều là một ngày mà
chúng ta phải lấy tình yêu dành cho Chúa lấp đầy vào đó; mỗi ngày đều là một
ngày mà chúng ta phải hoàn tất, phải vun đắp "đầy tới miệng" bằng các
việc tốt.
Chúng ta không thể để cho bất
kỳ cơ hội nào vuột khỏi tầm tay. Ngày hôm nay không quay lại lần nữa đâu, mãi
mãi, và Chúa mong chờ chúng ta lấp đầy ngày hôm nay bằng tình yêu và bằng những
hành vi phục vụ nhỏ bé cho tha nhân. Thiên thần hộ thủ sẽ hân hoan vui sướng
khi đem một ngày sống như thế dâng lên Thiên Chúa.
2) Lo lắng luống công vô
ích. Chúng ta sẽ luôn luôn được ban đủ ơn để giữ vững lòng trung thành:
“Anh em đừng lo lắng..."
Lo lắng luống công vô ích chẳng không xóa được nỗi bất hạnh, mà còn làm chúng
ta khổ sở hơn. Vì chúng ta phải nai lưng vác lấy gánh nặng mà chẳng nhận được
ơn Chúa nâng đỡ. Sự lo lắng thổi phồng những khó khăn thử thách, trong khi lại
bóp nghẹt khả năng thi hành bổn phận của giây phút hiện tại. Điều tệ hại nhất
là chúng ta không tin tưởng Chúa Quan phòng luôn luôn can thiệp vào mọi tình huống
của đời mình. Lời Chúa hỏi chúng ta qua miệng ngôn sứ Isaia: Có phụ nữ nào quên
được đứa con thơ của mình, hay chẳng thương đứa con mình đã mang nặng đẻ đau?
Cho dù nó có quên đi nữa, thì Ta, Ta cũng chẳng quên ngươi bao giờ". Qua mọi
việc xảy đến hôm nay, Thiên Chúa Cha vẫn luôn luôn yêu thương nghĩ đến chúng
ta.
Và Đức Giêsu vẫn thường nhắc
nhở chúng ta như thế! Người nói: "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ".
Chúng ta không thể vừa quán xuyến mọi việc hôm nay vừa lo toan cho ngày mai.
Chúng ta luôn luôn nhận được ơn nâng đỡ hiệu quả để sống trung thành hôm nay, sống
ngày đặc biệt này với niềm vui và bình an. Ngày mai sẽ mang đến những ân huệ mới,
và gánh nặng của ngày mai sẽ không nặng nề hơn ngày hôm nay đâu. Ngày nào có
lao nhọc vất vả, thập giá và niềm vui của ngày ấy.
Mỗi một ngày trong đời sống
chúng ta đều được Thiên Chúa Cha canh phòng cẩn mật. Chúng ta không thể chỉ biết
có hiện tại mà thôi. Mọi nỗi lo âu sợ hãi chỉ chực nổi lên khi chúng ta không dốc
hết nỗ lực ở đây và lúc này, khi chúng ta không đặt hết niềm tin tưởng vào Chúa
Quan phòng; những nỗi lo lắng sẽ tiêu tan hết khi chúng ta chân thành lặp đi lặp
lại: “Lạy Chúa, con muốn điều Chúa muốn, vì Chúa muốn, như Chúa muốn, bao lâu
Chúa còn muốn” Lúc đó niềm vui và bình an sẽ đến.
Đôi khi chúng ta có thể bị
cám dỗ muốn điều khiển cả tương lai, quên mất rằng cuộc đời mình nằm trong tay
chúa. Đừng để mình như đứa trẻ mất kiên nhẫn bỏ qua nhiều trang sách để khám
phá câu chuyện kết thúc thế nào. Thiên Chúa ban cho chúng ta ngày giờ để sống,
từng ngày nối tiếp nhau, để chúng ta lấp đầy sự thánh thiện vào đó.
Trong Cựu ước, chúng ta đọc
thấy câu chuyện người Do thái sống trong sa mạc: họ thâu nhặt manna Thiên Chúa
ban cho mỗi ngày làm thức ăn. Một số người vì muốn dự trữ cho tương lai nên đã
tích trữ nhiều hơn mức cần thiết. Ngày hôm sau họ thấy số manna ấy bị hư đi
không thể ăn được. Họ đã thiếu niềm tin vào Thiên Chúa Giavê, Đấng canh phòng họ
bằng tình phụ tử. Dĩ nhiên chúng ta nên biết khôn ngoan tiên liệu cho tương
lai, nhưng không như những người Do thái hồi còn lang thang trong sa mạc chỉ dựa
vào sức mình.
Niềm hạnh phúc của chúng ta
phải là niềm hạnh phúc đầy hy vọng, khi chúng ta thi hành bổn phận hàng ngày, tập
trung trí óc, con tim và mọi năng lực vào đó. Sự tin tưởng vào Chúa - sự phó
thác thánh thiện không làm giảm sút trách nhiệm trong khi hành động, và trong
khi tiên liệu những việc phải làm trong mỗi tình huống. Cũng không có nghĩa là
chúng ta không cần vận dụng sự khôn ngoan. Nó hoàn toàn trái ngược với thái độ
thiếu tin tưởng vào Chúa và có cái nhìn mơ hồ về những việc sắp xảy đến. Chúa lặp
lại với chúng ta: "Vậy anh em đừng lo lắng về ngày mai". Chúng ta hãy
tận dụng tốt ngày hôm nay.
3) Tìm kiếm Chúa trong công
việc. Khổ chế trong trí tưởng tượng để sống giây phút hiện tại: tại đây và lúc
này, Thiên Chúa biết chúng ta cần gì. Chúng ta hãy lo trước tiên tìm kiếm Nước
Thiên Chúa và sự công chính của Người, và tất cả những cái khác sẽ được ban cho
chúng ta.. "Chúng ta hãy vững vàng quyết tâm dành cả cuộc đời để phục vụ
Chúa cách tận tụy. Chúng ta đừng mãi tìm cách biết nhiều hơn về ngày mai, vì đó
không phải là bận tâm chính đáng mà đúng hơn chúng ta hãy quan tâm đến điều tốt
có thể làm hôm nay. Ngay mai sẽ sớm trở thành hôm nay, và chúng ta sẽ quan tâm
đến nó. Chúng ta cần tích lũy lượng manna cần thiết cho ngày hôm nay, chứ không
nhiều hơn. Chúng ta đừng bao giờ nghi ngờ rằng không biết Chúa có mưa manna xuống
không vào ngày hôm sau, rồi ngày kế tiếp, và ngày kế tiếp nữa, bao lâu cuộc đời
lữ thứ của chúng ta còn kéo dài”. Thiên Chúa không bỏ rơi chúng ta đâu.
Khi chúng ta sống trong
phút hiện tại, chúng ta chú tâm vào những sự việc và những con người thật. Điều
này có nghĩa là chúng ta khổ chế trong trí tưởng tượng và không phí thời gian
cho những hồi ức vô bổ và không thích đáng. Óc tưởng tượng có thể lôi kéo chúng
ta vào một thế giới khác, xa rời cái thế giới duy nhất được tạo dựng để làm môi
trường cho chúng ta nên thánh. Óc tưởng tượng của chúng ta thường làm lãng phí
thời gian quý báu, và khiến chúng ta bỏ lỡ nhiều cơ hội chính đáng làm việc tốt.
Thiếu sự khổ chế nội tâm, trí tưởng tượng và óc tò mò, là một trong những kẻ
thù lớn nhất cản trở việc nên thánh.
Nếu chúng ta sống giây phút
hiện tại, chúng ta sẽ chắc chắn loại bỏ được những nỗi sợ giả tạo về các hiểm họa
tưởng tượng trong tương lai mà óc tưởng tượng của chúng ta phóng đại lên hay
bóp méo đi. Cũng có đôi khi những thập giá không có thực mà óc tương tượng của
chúng ta vẽ vời ra đẩy chúng ta xa rời thực tế. Lúc đó chúng ta khổ sở một cách
vô ích, thay vì vui vẻ chấp nhận những thập giá nho nhỏ Chúa gởi đến cho con
cái của Người mỗi ngày để tâm hồn được đầy ắp bình an và mềm vui.
Nếu chúng ta sống trọn vẹn
giây phút hiện tại vì Tình Yêu, chúng ta không thể không nhận ra những chi tiết
khó hiểu mời gọi mình sống trung thành. Tại đây và lúc này chúng ta cần phải giữ
đúng thời khóa biểu đã đặt ra cho bản thân: Tại đây và lúc này chúng ta cần phải
quảng đại với Chúa, kẻo chúng ta rơi vào trạng thái dửng dưng nguội lạnh. Tại
đây và lúc này Thiên Chúa đang mong đợi chúng ta chế ngự bản thân trong tiểu tiết
này hay tiểu tiết khác mà chúng ta thấy khó thực hiện hay khó bỏ qua. Người muốn
chúng ta tiến lên tại những "tọa độ nóng" này, những điểm quan trọng
làm chất liệu cho cuộc hồi tâm đặc biệt.
Chúng ta hãy cầu xin Chúa
Ba Ngôi Cực Thánh ban ơn giúp chúng ta sống giây phút hiện tại của từng ngày với
một con tim đầy ắp Tình Yêu, như thể đó là lễ vật cuối cùng của cuộc đời chúng
ta trên trần gian.
Trích trong “Đối Thoại với Thiên Chúa” của Fernandez