Sau một vụ đắm tàu. Sáng hôm sau, hai người được
may mắn lên bờ tại một hòn đảo nhỏ.
Trước khi bị đắm tàu, họ đã tranh luận với nhau
về việc cầu nguyện nên giờ đây hai người đánh cá với nhau xem ai cầu nguyện được
Chúa nhậm lời. Họ chia đảo nhỏ ra làm hai, mỗi người chiếm cứ một phần để kiểm
chứng rõ ràng lời cầu nguyện của ai được Chúa nhậm lời. Lời cầu nguyện mà hai
người đồng ý trước nhất là cầu nguyện cho có thức ăn. Sáng hôm sau, người thứ
nhất thấy nơi phần đảo của mình, có nhiều cây ăn trái đang đến mùa thu hoạch,
còn bên phần đất của người thứ hai thì không có gì cả.
Một tuần lễ sau, người thứ nhất xin cho có người
nữ đến để kết hôn vì anh ta cảm thấy cô đơn một mình. Sáng hôm sau, có một con
tàu bị đắm gần đấy và chỉ có một người sống sót trôi dạt vào phần đất của người
thứ nhất và người sống sót này là một phụ nữ.
Thế là người thứ nhất lập gia đình, người thứ
hai vẫn không thấy có gì cả. Người thứ nhất tiếp tục cầu nguyện cho có con cái,
nhà ở, quần áo... và anh được mọi sự như ý, nhưng bên phần đất của người thứ
hai cũng chưa thấy có gì cả.
Cuối cùng người thứ nhất xin cho có tàu đến cứu
đem toàn gia đình vào đất liền và anh được như ý nguyện. Ngay ngày hôm sau có
tàu hàng đi ngang qua ghé vào đảo. Người thứ nhất vui mừng lên tàu với trọn cả
gia đình mình, thì bỗng anh nghe tiếng từ trời phán xuống rằng:
- Còn người thứ hai kia thì sao? Con bỏ anh ta
lại đảo hoang này một mình à?
Người thứ nhất nhanh nhẹn trả lời:
- Thưa Ngài, đây là kết quả của lời cầu nguyện
của riêng tôi thì tôi được hưởng. Anh kia đã cầu nguyện nhưng không được gì cả
thì anh phải đành chịu vậy chứ sao.
Tiếng từ trời cao trả lời:
- Con lầm rồi. Tất cả những gì con đang hưởng
không phải do lời cầu nguyện của riêng con, người mà con muốn bỏ lại trên hoang
đảo này đã cầu nguyện suốt những ngày qua và anh ta chỉ cầu nguyện có một ý duy
nhất mà thôi, và Ta đã lắng nghe lời cầu nguyện của anh ta chứ không phải lắng
nghe lời cầu nguyện của con đâu.
Người thứ nhất tò mò hỏi nhanh:
- Vậy anh kia đã cầu nguyện điều gì?
Tiếng lạ đáp lại:
- Anh ta đã cầu nguyện như sau: “Lạy Chúa, xin
Chúa nhậm lời cầu nguyện của anh bạn con bên cạnh”.
Đó là câu chuyện vui của thầy André: Xin Chúa
nhậm lời cầu xin của anh bạn con bên cạnh.
Có 2 cách thức cầu nguyện: Có lời cầu nguyện cho tha nhân, một tâm hồn biết nghĩ đến nhu cầu của kẻ khác. Và có lời cầu nguyện
của riêng mình, chỉ nghĩ đến chính bản thân mà thôi. Khi gặp hoạn
nạn, người ta có khuynh hướng chia sẻ liên đới với nhau, và thật không có gì
đáng buồn cho bằng người sống vị kỷ ngay cả trong trường hợp gặp hoạn nạn như
thái độ sống của người thứ nhất trong câu chuyện trên.
Biết bao lần chúng ta được hưởng nhờ lời cầu
nguyện của anh chị em khác, họ đã dâng hy sinh đau khổ của họ để cầu nguyện cho
thế giới được hoà bình, cho chúng ta được sống an vui hạnh phúc. Khi hưởng được
những thành quả tốt đẹp ấy chúng ta có nhớ đến những người đã âm thầm dâng lời
cầu nguyện cho chúng ta hay không?
Lạy Chúa, xin giúp con từ bỏ tính ích kỷ của
mình trong mọi sự và giúp con biết dâng lời cầu nguyện hướng về những anh chị
em xung quanh, cho những nhu cầu của những anh chị em xung quanh. Xin Chúa
thương chúc lành cho tất cả chúng con hôm nay và mãi mãi. Amen!
R. Veritas