Dẫn nhập
Cuộc đời của mỗi chúng ta
là một hành trình đi về phía trước. Cuộc sống phía trước muôn hình vạn trạng,
có nhiều thứ đòi ta phải chọn lựa để sinh tồn... Nếu ta chọn đúng thì có thể ta
hành động đúng, còn nếu ta chọn sai thì không thể hành động đúng được. Có những
chọn lựa làm cho nhân cách và uy tín của ta trở nên tốt; cũng có những lựa chọn
làm cho nhân phẩm của ta đi xuống; lại có những lựa chọn dẫn đến sai xót không
đáng kể; nhưng có những lựa chọn đem lại hậu quả xấu khôn lường. Chọn sai một
nghề, có thể làm lại. Đi sai đường có thể quay đầu và chuyển hướng đúng...
Nhưng chọn một lý tưởng, một quan điểm sai để tiến bước thì có khi cả cuộc đời
và đến khi nhắm mắt xuôi tay ta hối hận cũng không hết.
Trong đời sống tâm linh, việc
chọn lựa là rất quan trọng. Tại sao vậy? Thưa! Vì nó đụng tới tận căn, gốc rễ của
vấn đề. Cũng vậy, việc chọn Chúa và đi theo Chúa là một lựa chọn căn bản của mọi
lựa chọn khác. Khi đã chọn Chúa làm gia nghiệp, nền tảng, ta có nguồn hy vọng
hướng Thiên qua các chọn lựa kế tiếp, bởi vì các chọn lựa tiếp theo đều được
xây dựng trên nền tảng khai nguyên này. Do đó, như một sự thất bại thê thảm nếu
mọi suy nghĩ, hành động không do lý tưởng trên khai sáng!
Như thế, được sống mãi mãi
hay trầm luân muôn thủa là do thái độ và sự chọn lựa của chúng ta hiện nay.
Trong đời tu cũng vậy. Việc
chọn Chúa làm lý tưởng, làm lẽ sống và cùng đích của chúng ta là điều tối ưu
tiên, từ đó phát sinh ra những hệ quả hay lối sống mang tính đặc thù của những
người sống đời thánh hiến.
Đời sống tu trì là một cuộc
sống rất ý nghĩa, bởi vì tự thân, nó luôn mang trong mình một lời giải đáp về
cuộc sống mai hậu, về niềm hy vọng phục sinh và ơn cứu độ. Vì thế, đây là một
ơn gọi cao quý. Tuy nhiên, trong đời tu, có người cảm thấy hạnh phúc, lại có
người cảm thấy bất an!
Nguyên nhân tại sao? Tại đâu? Và tại ai?
Để trả lời cho những câu hỏi
này thật không dễ, bởi lẽ nó là những câu hỏi lớn mang tính vĩ mô của một đời
người vốn có và tồn tại từ bao đời nay. Vì thế, những bài viết trong cuốn sách
này sẽ không có tham vọng tầm nguyên, để rồi đi đến việc giải thích và đưa ra
những kết luận hầu thỏa mãn sự hiếu tri cho câu hỏi “tại sao???”. Nhưng qua cuốn
sách này, với sự khiêm tốn của một kẻ “tài thô, ý thiển”, tác giả muốn “hội bàn
tròn”, hay nói đúng hơn là cùng với độc giả, những người sống đời thánh hiến,
chúng ta cùng nhau tìm hiểu xem động lực mình đi tu là gì? Và đâu là điều khiến
cho những người sống đời tu được hạnh phúc hay bất an?
Như vậy, qua toàn bộ bài viết
này, người viết trưng ra vai trò của Thần Khí Thiên Chúa tác động trên cuộc đời
của những người sống đời tận hiến. Tuy nhiên, song song với sự tác động của Thần
Khí Thiên Chúa, thì cũng có các dạng thần khí khác cùng lúc hoạt động trên cùng
một hữu thể, đó là thần khí của ma quỷ và thần khí của con người. Mỗi thần khí
đều có những sức mạnh riêng, và có những cách thức tác động trên đối tượng tiếp
nhận khác nhau. Và cũng như một lẽ tất yếu, nếu ta chịu sự tác động của Thần
Khí Thiên Chúa thì kết cục cuộc đời ta sẽ hạnh phúc. Còn ta chịu sự tác động của
thần khí ma quỷ và thuận theo thần khí của con người thì sẽ dẫn đến bất hạnh và
mất luôn ý nghĩ của cuộc đời, sứ vụ và ơn gọi mà ta đang tiếp bước.
Thần Khí (thần khí) là gì?
Thần khí là một nguồn lực
vô hình, mắt thường không trông thấy như kiểu chúng ta nhìn thấy: người, đường,
đồi núi, hay biển cả... Nó mang tính chất thiêng liêng và vượt lên trên không
gian và thời gian, và như một sức mạnh tự thân có tính siêu phàm. Thần khí có
thể tác động cả bên trong lẫn bên ngoài. Khi tác động vào nội lực hay ngoại tại
của con người, nó có sức mạnh đẩy con người phải làm theo và có thể bị lệ thuộc
hoàn toàn.
Thần Khí cũng được dùng để
chỉ đặc biệt về hoạt động của Chúa Thánh Thần. Khi phân tích Thần được chỉ là Đấng
Thiêng Liêng; Khí là hơi thở. Cựu Ứớc dùng từ Thần Khí để chỉ sự hoạt động của
Thiên Chúa (x. St 1,2). Tân Ứớc cũng dùng từ này để chỉ riêng về Chúa Thánh Thần
và các hoạt động của Người (x. Lc 4, 18)[1]. Người là “Spiritus”;“Spiritus
Sanctus”. Thần Khí này ám chỉ đến sức mạnh biến đổi, thánh hóa của Chúa Thánh
Thần, Người là Thần Khí sự thật, sự sống và tình yêu. Những ai được Thần Khí của
Thiên Chúa chiếm hữu thì người đó trở nên đền thờ của Người, và sẽ làm được những
điều kỳ diệu do Thần Khí Thiên Chúa thúc đẩy, tác động.
Tuy nhiên, cũng có những dạng
thần khí xấu như của ma quỷ hay của con người. Khi hiểu theo nghĩa này thì từ
“thần khí” gợi liên tưởng đến một số ý nghĩa không tốt, vì từ này còn có những
ý nghĩa khác như:
1) Vẻ mặt, nét mặt;
2) Khoái chí, thoả mãn;
3) Ra vẻ, cao ngạo, vênh
vang (ta đây);
4) Nghênh ngang...[2].
Như một hệ lụy, nếu bị thần
khí của ma quỷ chiếm hữu, thì người đó bị lệ thuộc vào nó và làm những việc xấu
do nó thúc đẩy. Còn thần khí của con người thì quy chiếu về mình và từ đó làm mọi
chuyện theo chủ quan của mình nhằm thỏa mãn mình theo tính xác thịt.
Như vậy, trong cuộc sống,
không thiếu những dạng thần khí, và không phải thần khí nào cũng tốt. Vì thế,
phải phân định để để thấy được đâu là ý Chúa, đâu là do ma quỷ và đâu là chủ
đích của con người.
Jos. Vinc. Ngọc Biển