Một lá thư được viết nguệch
ngoạc của một đứa trẻ gởi vào bưu điện, và địa chỉ gởi tới là Chúa. Nhân viên
bưu điện lấy làm lạ liền mở ra đọc. Thư viết rằng: "Chúa thân mến, con là
Tommy, con sáu tuổi. Ba con đã chết và mẹ con phải cực khổ để nuôi sáu anh em
con. Xin Chúa cho chúng con 300 đồng nhé".
Đọc thư xong, anh nhân viên
bưu điện rất xúc động và đưa cho các bạn đồng nghiệp xem. Họ quyết định quyên
góp để giúp gia đình cậu bé. Số tiền tổng cộng là 100 đồng, và họ gởi tới địa
chỉ cậu bé. Vài tuần sau, họ nhận được lá thư thứ hai. Họ cũng mở ra đọc, thư
viết như sau: "Lần tới, xin Chúa có thể gởi trực tiếp cho gia đình con, vì
gởi qua bưu điện, họ giữ lại 200 đồng!"
Nghe xong câu chuyện, chúng
ta phải bật cười vì sự ngây ngô của cậu bé, nhưng liền sau đó chúng ta lại cảm
thấy hổ thẹn vì thấy bóng dáng mình thấp thoáng trong hình ảnh cậu bé: Chúng ta
cầu nguyện và muốn được Chúa đáp lời tức thì theo yêu cầu chúng ta đề ra, nếu
Người chậm đáp ứng hoặc đáp ứng chưa đủ "chỉ tiêu" chúng ta đưa ra,
thì chúng ta lại khó chịu, và cũng chẳng thèm cám ơn Người.
Chúa dạy
các môn đệ: "Phải cầu nguyện luôn, không được nản chí" (Lc 18,1).
Người muốn chúng ta hãy liên lỉ cầu nguyện và cầu nguyện cách kiên trì. Như
Môsê quì giang tay suốt ngày cầu nguyện cho dân Do thái thắng trận, như bà góa
suốt bao ngày tháng cầu xin quan tòa minh xét cho bà, như thánh Mônica ròng rã
20 năm trường cầu nguyện cho người con là Augustino trở lại, chúng ta hãy cầu
nguyện liên tục và bền chí, không hề nhàm chán, cả khi xem ra Chúa ngoảnh mặt
làm ngơ.
Chúng ta không nên tìm kiếm
hiệu quả tức thì. Chúa sẽ đáp lời chúng ta lúc nào và cách thức nào có lợi nhất
cho chúng ta, theo như thánh ý nhiệm mầu của Người. Thời gian Chúa nhậm lời có
thể sẽ lâu hơn chúng ta tưởng, cách thức Người ban ơn có thể sẽ khác với ước
nguyện của chúng ta, nhưng bao giờ cũng là lúc thích hợp nhất cho linh hồn
chúng ta, bao giờ cũng là cách hữu hiệu nhất cho hạnh phúc vĩnh cửu của mỗi người
chúng ta.
Thường chúng ta lầm tưởng rằng,
hơn ai hết chúng ta là người biết rõ những điều mình cần xin. Nhưng thánh
Phaolô dạy: "Chúng ta không biết cầu nguyện thế nào cho phải, chính Thánh
Thần sẽ cầu thay nguyện giúp chúng ta theo đúng ý Thiên Chúa" (Rm
8,21-27). Vì thế, Đức Tổng Giám Mục Fulton Sheen viết: "Pytago đã cấm môn
sinh của ông không được cầu nguyện cho chính họ vì họ không biết điều gì là lợi
ích cả". Khôn ngoan hơn, Socrates dạy môn đồ của ông chỉ xin những điều tốt
lành, vì lẽ Thiên Chúa biết tường tận những gì là lợi ích cho mình. Dốt nát và
yếu đuối nên chúng ta phải xin Thánh Thần soi sáng để chúng ta làm đẹp lòng
Chúa trong lúc an bình cũng như khi xao xuyến.
Như thế, cầu nguyện không
phải là việc xin ơn này ơn nọ, theo óc vụ lợi của chúng ta, cầu nguyện không phải
là việc tránh né bổn phận để Thiên Chúa làm tất cả, cầu nguyện cũng không phải
là việc liệt kê ước muốn để mong chờ Chúa thực hiện. Nhưng cầu nguyện đích thực
chính là việc thực hành Đức Tin, nâng tâm hồn lên cùng Thiên Chúa để đối thoại
với Người, van xin Người tiếp tục ban ơn để chúng ta đủ sức thực hiện thánh ý
Người. Thấu hiểu sự yếu đuối của con người nên Chúa Giêsu than thở: "Khi
Con Người ngự đến, liệu Người còn thấy lòng tin trên mặt đất nữa chăng ?"
(Lc 18,8). Vậy, cầu nguyện không phải là độc thoại mà là đối thoại liên lỉ và
kiên trì với Thiên Chúa trong Đức Tin để trung thành với Chúa cho tới khi Người
lại đến.
Tóm lại, lời cầu nguyện có
năng lực rất to lớn nhưng muốn nhận được năng lực ấy, chúng ta phải kiên trì cầu
nguyện, không nên trông mong kết quả lời cầu xảy đến tức khắc, bởi vì kết quả ấy
sẽ đến theo cách thế và theo thời gian tùy Chúa muốn.
Chúng ta hãy kết thúc bằng
một suy tư về cầu nguyện:
* Tôi cầu nguyện vì tôi là một
Kitô hữu, và để làm tròn bổn phận người Kitô hữu, tôi cần Chúa giúp đỡ.
* Tôi cầu nguyện vì trong đời
sống tôi có sự hỗn loạn, và để làm điều hay lẽ phải, tôi cần ánh sáng Ngài soi
dẫn.
* Tôi cầu nguyện vì tôi cần
phải đưa ra những quyết định, mà không
phải lúc nào tôi cũng sáng suốt để chọn lựa, vì thế tôi cần được Ngài hướng dẫn.
* Tôi cầu nguyện vì tôi có những
nỗi hoài nghi, và để lớn mạnh trong đức tin, tôi cần Ngài trợ giúp.
* Tôi cầu nguyện vì đa số những
gì tôi có là do Ngài ban cho, vì thế tôi phải dâng lời cảm tạ.
* Tôi cầu nguyện là vì Chúa
Giêsu đã từng cầu nguyện cùng Cha Ngài và nếu Chúa Giêsu cho rằng điều đó là
quan trọng thì tôi cũng bắt chước Ngài làm theo như thế. Amen
Trích trong R. Veritas