Tại một làng quê nghèo bên
Việt Nam, có một người bị mù từ khi mới sanh. Ông đã sống trong đêm tối mù mịt
mấy chục năm trời.
Vào một đêm tối, vì có chuyện phải ra khỏi nhà, ông đốt lên một ngọn đèn sáng, cầm trong tay và lần mò bước đi trên con đường làng.
Trên đường đi, một người sáng mắt đã đụng vào ông, làm ông ngã xuống đất. Ông bèn la lớn tiếng rằng:
Vào một đêm tối, vì có chuyện phải ra khỏi nhà, ông đốt lên một ngọn đèn sáng, cầm trong tay và lần mò bước đi trên con đường làng.
Trên đường đi, một người sáng mắt đã đụng vào ông, làm ông ngã xuống đất. Ông bèn la lớn tiếng rằng:
* Có mắt mà cũng như mù,
không nhìn thấy tôi cầm đèn trong tay hay sao mà đụng vào tôi?
Người sáng mắt lên tiếng
đáp trả:
* Ông ơi! Đèn ông cầm trên
tay đã tắt từ lâu. Trong đêm tối, tôi không nhìn thấy ánh sáng ngọn đèn của
ông, không nhìn thấy đường đi, cũng không nhìn thấy ông nên đã đụng vào ông,
xin ông tha lỗi cho nhé .
************* *************
Câu chuyện vui trên đây nói
lên tầm quan trọng của ánh sáng và con mắt… Ánh sáng chiếu soi trên muôn loài
muôn vật. Ta nhìn thấy sự vật là nhờ có đôi mắt và ánh sáng. Nếu không có ánh
sáng, ta không nhìn thấy gì hết, tất cả là một màu đen. Ta hòan tòan sống trong
đêm tối. Nếu con mắt bị hư hỏng, thì dù bên ngoài trời có sáng tỏ, ta cũng
không nhìn thấy gì hết. Ta hoàn toàn sống trong đêm tối. Quanh ta, có nhiều thứ
đêm tối khác nhau:
* Có thứ đêm tối u mê dốt
nát: Ánh sáng văn hóa có đó. Sách vở chữ nghĩa có đó. Nhưng ta không đọc được.
Vì ta mù chữ. Trí tuệ của ta thiếu đôi mắt nên ta chìm đắm trong đêm tối của u
mê dốt nát
* Có thứ đêm tối phàm phu:
Thiên nhiên có biết bao cảnh đẹp. Nhìn cảnh hoàng hôn, bình minh… người hoạ sĩ
với xúc cảm dạt dào có thể vẽ nên những bức tranh tuyệt tác. Ta không cảm được
vẻ đẹp của đất trời vì ta không có cặp mắt hoạ sĩ.
* Có thứ đêm tối đức tin.
Cuộc sống thần linh có đó. Thiên Chúa hiện hữu đó. Nhưng ta không nhìn thấy được
vì ta không có con mắt đức tin.
* Ðức tin là ánh sáng soi rọi
vào tâm hồn, cho ta thấy được những điều mà người không tin không thể thấy được.
Ðức tin là ngọn đèn soi cho ta bước đi trên con đường tiến về cuộc sống vĩnh cửu.
Ngọn đèn ấy chỉ đủ sáng cho ta bước từng bước nhỏ. Trong khi bầu trời vẫn bao
phủ bằng đêm đen để ta phải phó thác tin yêu nơi Thiên Chúa.
* Tin là một thái độ dấn
thân, không ngồi lì một chỗ, nhưng lên đường và hành động theo lời Ðức Giêsu đã
truyền dạy.
* Tin là một hành trình ngày
càng gian khổ. Ðức tin cần phải có thử thách. Thử thách như những bài học ngày
càng cao, càng khó … bắt người tin phải có thái độ lựa chọn ngày càng dứt khoát
hơn.
* Ðức tin giống như hạt ngọc
bị lớp đất bụi che phủ. Những khó khăn thử thách giống như chiếc dũa, dũa sạch
bụi đá. Càng dũa nhiều, ngọc càng sáng, càng trong .
* Ðức tin giống như ngọn đèn.
Thử thách gian khổ là dầu. Càng có nhiều dầu gian khổ, đèn đức tin càng toả
sáng, càng lan rộng.
Lạy Chúa Giêsu Kitô! Ngài
là ánh sáng trần gian, là ánh sáng tinh tuyền, là ánh sáng vĩnh cửu đời đời…
Xin Ngài dẫn dắt con bước đi trong suốt hành trình đức tin, để con có thể vượt
thoát mọi bóng tối của đêm đen, để con có thể gặp gỡ xum họp với Ngài nơi cuối
đoạn đường đời của con. Amen
Trích từ bài giảng của TGM. Ngô Q. Kiệt