Vinh quang của thanh niên
là sức mạnh, và vẻ đẹp của người già là tóc bạc. Tuổi già có thể trở thành một
giai đoạn quí nhất của cuộc đời, nhất là đối với những người đã tìm được thỏa
mãn trong tình thương và mối tương giao khắn khít với Cha trên trời nhờ lòng
tin vào Con yêu dấu của Ngài. Ðối với những người này thì những năm hoàng hôn ấy
lại là những năm tháng vàng son.
Một ông lão kinh nghiệm thời
vàng son ấy đã viết:
"Tôi thương hại cho những
người không muốn già. Tôi thì khác, những tháng năm ấy làm cho tôi phong phú
hơn. Tôi không bao giờ muốn đổi sự bình lặng trong tâm hồn, hay sự khôn ngoan
tôi đã thu nhận được qua những kinh nghiệm ngọt và đắng trong đời tôi để lấy một
thứ gì khác. Tôi cũng không muốn đổi lòng anh dũng của tôi đã đặt nơi Chúa để lấy
những hy vọng không chắc chắn và những cuộc vui sôi nổi của tuổi trẻ. Thật sự
là tôi không đổi, vì bây giờ là những năm đẹp nhất của đời tôi. Lối đi tươi
sáng hơn, chim hót dịu ngọt hơn, mặt trời rạng rỡ hơn bao giờ hết. Con người
bên ngoài có tàn tạ thật, nhưng con người bên trong tươi mát, vui vẻ mỗi
ngày".
Một người khác khi bàn về
tuổi già lại nói:
Chúa đã định cho sức
mạnh và vẻ đẹp của tuổi trẻ là ở thể chất.
Nhưng sức mạnh và vẻ đẹp của tuổi
già là trong tâm linh.
Dần dần chúng ta mất sức mạnh và vẻ đẹp tồn tại mãi.
Ta nên sống thế nào để đến
khi thân xác ta không còn tươi trẻ nữa ta có thể nói rằng những năm già yếu là
những năm vàng son của cuộc đời".