BÀI HÁT: LẠY MẸ VÔ NHIỄM
Một trong những lễ đẹp lòng
trái tim Mẹ Maria nhất, chắc hẳn là lễ Vô Nhiễm Nguyên Tội. Thánh lễ này nhằm
tôn kính đặc ân riêng cho Mẹ là đã được thụ thai trong lòng Thánh Anna một cách
tinh tuyền không vương tì ố. Thiên Chúa đã giữ gìn Mẹ khỏi tội tổ tông, tội mà
vì mọi người chúng ta khi sinh ra đều vướng mắc vì thuộc dòng giống Adam. Đức
Maria, do một đặc ân duy nhất, từ lúc hình thai, vẫn luôn tinh tuyền xinh đẹp
trước mặt Chúa. Bởi vậy, do ơn thánh và do cuộc sống, Mẹ luôn là đối tượng đẹp
mắt Chúa, theo như lời Thánh Kinh đã được quy về Mẹ: Mẹ tuyệt mỹ, không hề
vương vấn tội tình.
Người ta có thể tự hỏi, làm
sao lại có đặc ân này? Để trả lời cho trường hợp đặc biệt này, chúng ta chạy đến
ơn phúc của Chúa Giêsu Kitô. Ơn cứu chuộc của Chúa Kitô đã có sức mạnh toàn
năng để cứu nhân loại khỏi tội nguyên tổ, cũng đã giữ gìn cho Mẹ khỏi tội tổ
tông. Chắc chắn đây là một phép lạ, nhưng phép lạ này không lạ lùng hơn các điều
kỳ diệu trong cuộc đời Đức Mẹ. Hơn nữa, các đặc ân khác Đức Mẹ thụ hưởng mà
chúng ta chấp nhận dễ dàng, đều là hiệu quả của ơn vô nhiễm nguyên tội và giả
thuyết ơn huệ này, nếu chối bỏ ơn vô nhiễm nguyên tội, mỗi biến cố trong cuộc đời
Đức Maria đều giả thiết một phép lạ mới, nhưng với ơn vô nhiễm nguyên tội, mọi
điều đều có thể giải thích được dễ dàng, vì không vương mắc tội nguyên, Mẹ
Maria vượt qua tất cả những gì là hiệu quả và hình phạt do tội gây nên, như
tình tư dục, thống khổ và tan rữa sau khi chết. Con người không mắc tội nguyên
tổ là một bí ẩn không thể giải thích nổi. Đức Maria, nếu mắc tội nguyên tổ lại
còn là một bí ẩn khó giải thích hơn nữa.
Niềm tin vào sự vô nhiễm
nguyên tội của Mẹ Maria là một niềm tin không thễ thay đổi. Các nhà thần học đã
chứng minh điều đó, các giáo phụ giảng dạy, các nhà giảng thuyết phổ biến...
nhưng thời đại của chúng ta được thấy sự vinh quang cao cả này trở thành tín điều
trong đức tin Kitô giáo, ngày 8-12-1854, trước sự hiện diện của 54 hồng y, 42 tổng
giám mục và 92 giám mục cùng đoàn người đông đảo, Đức Giáo hoàng Piô IX, vị đại
diện Chúa Kitô, đã tuyên bố tín điều từ bao thế kỷ đợi trông. Chúng ta kể ra một
vài lý do khiến Giáo Hội công bố tín điều: Đức Trinh Nữ Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội.
BÀI HÁT: MẸ VÔ NHIỄM
1. Chúa Giêsu Kitô, vì sự
thánh thiện của Ngài, phải được sinh ra bởi người mẹ vô nhiễm nguyên tội. Đấng
thấy cả tì vết nơi các thiên thần, lại chịu sinh ra từ một thân thể bị nhơ nhớp
vì tội lỗi được sao? Thân xác của Chúa Kitô là xác thân bởi Mẹ Maria. Vậy nếu Mẹ
Maria thụ thai trong tội, hẳn Ngài đã thông truyền cho Chúa Giêsu một xác thể bị
nhơ uế vì tội lỗi. Quả là một điều ô nhục cho Chúa Giêsu một xác thể bị nhơ uế
vì tội lỗi. Quả là một điều ô nhục cho Chúa!
2. Vinh quang của Chúa
Giêsu phải giữ cho Mẹ Người khỏi vết nhơ tội nguyên. Mục đích của Chúa Con khi
xuống trần gian này là để hủy diệt sự uy quyền của quỷ dữ và tội lỗi. Người đã
thắng ma quỷ khi nhờ phép rửa, đưa các Kitô hữu ra hỏi vòng tội lỗi, thanh tẩy
các tội nhân nhờ phép giải tội. Người đã thắng ma quỷ cả trước khi Người sinh
ra, như khi thánh hóa từ lòng mẹ tiên tri Giêrêmia, Thánh Gioan Tẩy Giả, Thánh
Giuse bạn Đức Trinh Nữ.
Nhưng những chiến thắng này
chưa hoàn toàn. Còn một lúc mà quyền lực hỏa ngục khoe khoang rằng: có thể làm
cho ơn thánh bị vô hiệu, đó là lúc thụ thai. Vậy sự chiến thắng sẽ hoàn hảo nếu
Mẹ Maria được ơn vô nhiễm nguyên tội, đặc ân này thể hiện lời hứa đã được loan
báo từ trước: “Ta sẽ đặt hận thù giữa ngươi và người đàn bà, giữa dòng giống
ngươi và dòng giống nó. Dòng giống nó sẽ đạp nát đầu ngươi, còn ngươi sẽ táp lại
gót chân” (St 3,15).
Niềm tin vào ơn vô nhiễm
nguyên tội của Đức Maria đã được chính Đức Mẹ chứng thực. Năm 1858 nghĩa là chỉ
bốn năm sau ngày tuyên bố tín điều, Mẹ đã hiện ra tại Lộ Đức và tuyên bố: Ta là
Đấng vô nhiễm nguyên tội ngay từ buổi đầu tượng thành thai.
Việc mừng trọng thể lễ Đức
Trinh Nữ Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội vào Mùa Vọng có một ý nghĩa đặc biệt, như mừng
“cuộc chuẩn bị căn bản cho Đấng Cứu Thế xuất hiện, vầng đông sáng tươi của một
Hội Thánh không tì vết” (Marialis Cultus 3).
Nguồn: Theo vết chân Người