1. Chối bỏ Đấng Tạo
Hóa.
Chối bỏ Đấng Tạo Hóa
là tội lớn nhất của loài thụ tạo:
thiên thần bị thành quỷ, loài người phải đau khổ và phải
chết. Có hằng tỷ bằng chứng buộc
chúng ta phải tin có Đấng Tạo Hóa. Ở bài này tôi chỉ nêu vài bằng
chứng, cũng đủ cho rất nhiều người thông minh.
Tiến sĩ Bill Hybels, dẫn
giải: “Nếu một người tin rằng thế giới tự tiến hóa thành, không do Đấng Tạo
Hóa nào sáng tạo thì người đó phải duy trì lập trường tin rằng sự hỗn loạn tạo
ra trật tự, vô sinh tạo ra hữu sinh, vô cơ tạo ra hữu cơ, may rủi tạo ra trí
thông minh, tình cờ tạo ra mục đích, phi nhân tính tạo ra các kiểu mẫu. Nói như
thế chẳng khác nào thừa nhận một hậu quả (phức tạp, sống động, thông minh, có
nhân cách) lớn hơn nguyên nhân của chính nó (vô trật tự, không có sự sống, tình
cờ, may rủi). Nói như thế chẳng khác nào thần thánh hóa tự nhiên tôn lên ngang
hàng Đấng Tạo Hóa.”
“Chúng ta hãy tưởng tượng đến
tất cả các thiên hà, các ngôi sao, tất cả các hành tinh, cả thái dương hệ trong
đó có quả đất chúng ta và tất cả vũ trụ. Rồi ta hãy vẽ một vòng tròn chung
quanh tất cả mọi thứ nói trên, không để sót một vật nào dù là nhỏ nhất. Bây giờ
mọi sự trong vũ trụ đều nằm trong cái vòng tròn này. Mọi vật trong vòng tròn này
đều tùy thuộc vào một vật khác để hiện hữu và mọi vật bên trong vòng tròn này
đang dần dần tàn phai, già cỗi, hư hoại, suy thoái. Đây là sự kiện không ai chối
cải được. Bây giờ câu hỏi quan trọng là, “Ai đã làm cho vạn vật tùy thuộc lẫn
nhau để sống còn?”. Và câu hỏi thứ hai, “Ai đã làm cho vạn vật suy thoái dần?”.
Câu trả lời hợp lý nhất cho câu hỏi này phải nằm ở một trong hai chỗ mà thôi.
Nguyên nhân đầu tiên của mọi vật phải nằm hoặc là bên trong hoặc là bên ngoài
vòng tròn nói trên. Không có một lựa chọn nào khác. Vậy sự giải thích nào là hợp
lý nhất? Nguyên nhân đó không thể nằm bên trong vòng tròn, nhưng chắc chắn phải
nằm bên ngoài vòng tròn. Nếu có một ai đó nằm bên ngoài vòng tròn, thì theo định
nghĩa Đấng ấy phải không tùy thuộc, không do ai dựng nên, tự hiện hữu và hoàn
toàn độc lập. Nói một cách khác Đấng ấy phải là vĩnh cửu, vô hạn và toàn năng.
Những đặc tính đó là định nghĩa về Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa Tối Thượng.”
Bác học Duclaux: “Nếu sự sống
đầu tiên xuất hiện trên mặt đất do tình cờ, nơi mà (vũ trụ này) mọi sự đều có
luật, thì sự xuất hiện kia nó kỳ dị như hòn đá tự bò lên sườn núi.”
Blaise Pascal (1623-1662),
người Pháp, nhà toán học, triết gia, nỗi danh với định nghĩa vũ trụ: “Một quả cầu
mà trung tâm điểm thì khắp nơi và vòng đai thì không biên giới.”
Blaise Pascal cũng là tác
giả của những danh ngôn mà tới nay, ai cũng thấy hữu lý: “Giả như Thượng Đế
không có, ta chẳng mất gì cả, nếu đã tin vào Ngài. Nhưng nếu có Ngài, ta sẽ mất
tất cả, nếu ta không tin”, và câu: “Con tim có lý lẽ riêng của nó mà lý lẽ thì
không biết.” Câu sau này, Ông muốn nói
niềm tin khác với lý trí. Cũng nên nhắc lại, Pascal đã là người phát minh máy
tính cộng lúc mới 19 tuổi; máy này cũng là hình thức thuộc loại tiên khởi của
computer sau này.
2. Thuyết luân hồi cho
rằng, những người có quyền hành lớn, địa vị cao, tiền của nhiều là
những kẻ đã tu nhiều kiếp. Nếu điều đó đúng thì Tần Thủy Hoàng,
Hitler, Pôn Pôt… là những kẻ có
địa vị quyền hành nhất nước, tiền của nhiều thì họ phải đạo đức
hơn người? Thực tế, sự gian ác và tham lam của họ thế giới nghe
danh. Và phải chăng vì kiếp trước
làm điều bất nhân bất nghiã mà kiếp này phải là tu sĩ Phật
giáo? Vì kiếp tu sĩ Phật giáo
không có sự bình an, rất cô đơn, buồn chán đến tuyệt vọng mà nhiều
cao tăng, tu sĩ đã tự tử. – “Ai chết cho ai? Ai sống cho ai?” của Nguyễn
Huệ Nhật.
3. Tin có thể tự cứu.
Thực tế không phàm nhân nào đã tự quyết định khi vào đời, và không
phàm nhân nào biết được gì ở cõi sẽ đến. Trong khi sống ở trần
gian, mọi phàm nhân đều lệ thuộc vào Thiên Chúa, như không khí, nước
uống, hoa trái để ăn, mặt trời sưởi ấm, quả đất nhân loại đang cư
ngụ v.v.. đều do Thiên Chúa ban. Loài người không sáng tạo được một điều gì để có thể tự sinh tồn. Đó là chỉ nói về sự sinh tồn của
thân xác. Điều quan trọng hơn là con người có linh hồn; linh hồn con
người chỉ có thể sống bởi Lời Chúa, bởi Lòng Thương Xót và sự tha
thứ của Thiên Chúa. Không muốn trở về, không muốn nhận sự tha thứ
của Thiên Chúa thì không một ai thoat khỏi sự hư mất đời đời, vì mọi
người đều có tội, tội do nguyên tổ truyền lại, cộng với tội riêng
của mỗi người. Vì thế chủ trương tự cứu, không cần đến Thiên Chúa,
thì bạn nghĩ chủ trương đó có điên dại hay không?
4. Tin loài vật là hiện thân của kiếp người đã chết.
Loài vật hành động theo
bản năng: cá lớn nuốt cá bé; cọp
vồ nai; trâu bò ăn cỏ; ngựa kéo xe; chim làm tổ bằng rơm rạ... Từ khi
có loài vật cho đến tận thế thì chúng vẫn thế. Thuyết luân hồi tin
loài vật có thể tu thành người là chuyện chỉ có trong tiểu thuyết,
hoặc trong đầu óc của những kẻ bị quyền lực của tà thần làm cho
tối tăm không còn nhìn thấy đâu là sự thật.
5. Tin loài người đã
chết được trở lại làm người.
Nhân dân Tây tạng và
nhiều người theo Phật tin Đalai Lama là Phật sống. Nếu Đalai Lama là Phật sống thì phải
chấp nhận là trí khôn của Phật sống đã không thắng được tay sai của
sự dữ ... Mỗi khi gặp khó khăn, Đalai Lama phải xin ý kiến của phù thủy,
đồng bóng... Một số người đã bỏ
nghề phù thủy, đồng bóng, và được ơn trở về với Thiên Chúa cho
biết, phù thuỷ, đồng bóng... là trò chơi của quỷ; làm bạn với quỷ là nhận quỷ làm sư
phụ. Nhiều chùa ở Việt nam, Cam-bốt... vẽ bùa, làm bùa; một số nhà
sư Tây tạng kiêm cả nghề phù thuỷ, đồng bóng...
6. Trong tác phẩm của
một nhà sư Phật giáo cho biết, có vị sư đang ngồi thiền đã dùng cái
dùi gõ mõ đập vào đầu người đệ tử vỡ sọ chết ngay. Có vị sư đang
ngồi thiền thì thấy một con trâu sắp hiếp dâm một phụ nữ, ông vội vã
đến hiếp dâm người phụ nữ “để giúp nàng” không có đứa con là
“trâu”. Nhiều người ngồi thiền thấy
Gandi, Kennedy, Khổng tử, Chú Cuội, Hằng Nga, Phật nọ, Phật kia... và
nghĩ đó là kiếp trước của họ, hoặc họ đã thành Phật. Họ chỉ thấy
“kiếp trước” hoặc “đã thành Phật” trong cơn mê. Đại đức Huệ Nhật và
các bạn của ông trong lúc ngồi thiền cũng thấy ảo giác tương tự.
Nhưng khi tỉnh lại, họ không còn
thấy kiếp trước, cũng không còn thấy là Phật, mà chỉ thấy những gì
ở trước mắt, với một tâm hồn vẫn còn tham, sân, si... Tương tự Tất
Đạt Đa khi ngồi thiền dưới gốc cây cũng thấy “vô số kiếp trước” và
thấy “đã thành Phật”!
7. Có phàm nhân nào biết
được gì trước khi sinh ra? Có phàm nhân nào chọn thời gian, nơi chốn,
cha mẹ, phái tính khi vào đời? Có phàm nhân nào biết được ngày giờ,
nơi chốn, và bằng cách nào khi phải vĩnh biệt trần gian? Có phàm
nhân nào biết được gì ở cõi sẽ đến khi chưa lià đời? Thuyết luân
hồi chỉ có thể hình thành trong giấc mơ, trong trí tưởng tượng, trong
sự suy đoán, và do quỷ Satan mớm ý, để lừa gạt nhiều người đi đến
hỏa ngục với nó.
8. Một em bé bình
thường, độ ba năm đến trường học, em có thể tự chép lại bài viết
này. Loài khỉ dù bạn có mất thời gian đến tận thế để dạy chúng,
thì loài khỉ cũng không thể tự chép lại một chữ của bài viết này.
Loài vật chỉ là “rô-bô” của Thượng đế. Loài vật không có linh hồn,
nên chúng không có trí khôn, vì trí khôn là tài năng của linh hồn; vì
thế, loài vật không tiến bộ và không chịu trách nhiệm về hành động
của chúng. Không một người bình thường nào bảo hành vi của một
người điên hay một người đã mất trí, là đạo đức hay độc ác.
9. Người tin thuyết luân
hồi lý luận: “Tại sao có người sinh ra là hoàng tử, công chúa; còn
có kẻ sinh ra là con của người ăn mày? Không phải do hậu quả của
kiếp trước hay sao?”
Đó là lý luận của
người mù sờ voi. Ai có thể bắt Thiên Chúa phải suy nghĩ như loài
người? Thiên Chúa không có quyền tạo dựng đời người theo một đường
thẳng, nghiã là con người được sinh ra ở quả đất và khi vĩnh biệt
quả đất, thì hoặc về thiên đàng hưởng hạnh phúc vĩnh cửu, hoặc
phải vào hỏa ngục chịu đau khổ đời đời sao?
Thiên Chúa đã tạo dựng
hằng triệu loài cá, triệu loài cây, triệu loài hoa khác nhau... Ngài
không có quyền tạo dựng con người khác nhau sao? Giả dụ thế giới này
chỉ có một loài cây, chỉ có một loài hoa thì thế giới này buồn
chán, kém đẹp biết bao. Giả dụ ai cũng là bác sĩ thì thế giới này
ngưng trệ, vô lý và vô nghiã, vì ai làm ruộng để chúng ta có lúa
gạo? Ai lưới cá, chăn nuôi để chúng ta có cá, thịt? Ai dệt, ai may để
chúng ta có cái mặc? Ai nhạc sĩ, họa sĩ, viết văn, làm thơ để chúng
ta thấy cái đẹp của thiên nhiên, của tâm hồn? Ai tu sĩ, tín đồ để
chúng ta thấy cái đẹp của tôn giáo? Ai hốt rác, quét đường để chúng
ta có thành phố sạch sẽ? Ai bác học để chúng ta biết đến sự vĩ
đại của vũ trụ, sự khôn ngoan tuyệt vời của Thiên Chúa?...
Thiên Chúa không nhìn con
người qua danh vọng, chức quyền, sự giàu sang, dáng vẻ bề ngoài để
định giá trị. Thiên Chúa nhìn tâm hồn con người. Một người ăn mày có
thể có giá trị hơn một ông vua, một tổng thống, dưới mắt của Ngài.
Ngược lại, thuyết luân hồi đánh giá con người qua danh vọng, chức
quyền, sự giàu sang, dáng vẻ bề ngoài, và chính điều này bộc lộ sai lầm trầm trọng của thuyêt luân hồi. Việt Nam có câu “Tấm lòng vàng
trong manh áo rách”, “Chiếc áo không làm nên thầy tu”, “Cái nết hơn
cái đẹp”, “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”... Giá trị thật của con người
là ở linh hồn, không phải những gì chúng ta nhìn thấy bên ngoài. Qua
dẫn chứng đó, những ai tin vào thuyết luân hồi, là tin con voi đúng
thật như lời của người mù sờ voi kể lại!
Thiên Chúa: “Tư tưởng
của Ta không phải là tư tưởng của các ngươi. Đường lối của Ta không
phải là đường lối của các ngươi. Trời cao hơn đất thế nào, thì tư
tưởng và đường lối của Ta cũng cao hơn tư tưởng và đường lối của
các ngươi như thế.”
10. Nếu hỏi bất cứ “phật
tử” nào 3 câu hỏi này, họ sẽ ú ớ:
a. Tại sao có kiếp đầu tiên?
b. Kiếp đầu tiên là gì?
c. Và kiếp kế tiếp là gì?
Tin vào thuyết luân hồi
là người sống trong ảo tưởng, trong tăm tối, vì không biết cuộc đời
của mình bắt đầu từ đâu, và con đường mình đang đi sẽ dẫn đến đâu??
Kết
Thiên Chúa đã sáng tạo
vũ trụ, mọi luật thiên nhiên, mọi loài, mọi vật hữu hình và vô hình
từ hư vô; nhưng Ngài không thiết lập luật luân hồi; vì thế, không thể
có luật luân hồi trong thực tế.
Vậy những ai tin vào
thuyết luân hồi là đã sa vào cạm bẫy của quỷ Satan.
NGUYỄN HY VỌNG