Vốn tính hay nghịch ngợm,
nên thầy đầu bếp không cho cậu leo lên gác. Nhưng vì tò mò, một ngày kia
Marcelino lén leo lên, cậu ngạc nhiên thấy một người khổng lồ bị treo trên thập
giá. Nghĩ rằng người ấy chắc là đói lắm, nên đêm hôm ấy Marcelino vào bếp ăn cắp
bánh mang lên cho ông. Người khổng lồ đưa tay nhận bánh và mỉm cười với cậu.
Từ đó, ngày nào cậu cũng
đem bánh cho người ấy. Ngày kia, ông âu yếm ôm lấy cậu bé và hỏi:
- Con thích nhất điều gì
trên trần gian này?
Cậu mau mắn thưa:
- Con muốn được gặp mẹ con và cả Mẹ bác nữa.
Người ấy liền nói với cậu
bé:
- Con sẽ được gặp mẹ con. Lại đây Marcelino,Ta sẽ ru con ngủ.
Hôm sau các thầy tìm thấy cậu
nằm chết như đang ngủ say trong vòng tay thương mến của Chúa Giêsu.
Vì yêu thương mẹ, muốn được
ở bên mẹ, mà Marcelino đã bằng lòng chịu chết. Vì yêu thương con người, Đức
Giêsu cũng đã sẵn lòng chịu chết để cho con người được sống. Hơn nữa, Người còn
có sáng kiến là hiện diện trong Bí tích Thánh Thể, để được ở mãi với con người,
để làm của ăn của uống, như lương thực nuôi dưỡng con người trên cuộc hành
trình về quê trời. Người đã hứa: “Ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời”.
Thánh thể là Bí tích Tình
Yêu. Khi mời gọi: “Các con hãy làm việc này mà nhớ đến Thầy”, Đức Giêsu muốn
các Kitô hữu hãy lập lại cái chết tự hiến vì yêu thương của Người, bằng cả cuộc
sống dấn thân và trao ban.
Khi lãnh nhận bánh Thánh Thể,
người tín hữu ý thức mình đang lãnh nhận tình yêu Chúa. Và như dòng suối ân
tình, họ lại tuôn trào tình yêu Chúa sang cho anh em đồng loại.
Khi chia sẻ bàn tiệc Thánh
Thể, người tín hữu cũng muốn chia sẻ cơm bánh cho tha nhân, chia sẻ hồng ân của
Đức Kitô cho những kẻ đói nghèo, túng thiếu, không nơi nương tựa.
Chính khi nhận lãnh Thánh
Thể để rồi chia sẻ trao ban, người tín hữu lại nhận được sự sống trường sinh và
niềm vui lại tràn ngập tâm hồn.
Vì thế, sống Bí tích Thánh
Thể chính là sống yêu thương, sống Bí tích Thánh Thể là sống cho và vì Đức
Kitô, sống Bí tích Thánh Thể là sống như Đức Kitô đã sống và đã hiến trao cách
quảng đại cho tha nhân.
Người tín hữu không lãnh nhận
bánh Thánh Thể để cất giữ cho riêng mình, nhưng là để biến con người mình thành
lương thực nuôi dưỡng anh em.
Việc chia nhau một tấm bánh
nhắc nhở chúng ta sống là phải chia sẻ và trao ban, sống là yêu thương và hy
sinh cho nhau.
Trong thánh lễ bế mạc Đại hội
Thánh Thể Quốc tế lần thứ 45, Đức Thánh Cha kêu gọi: “Chúng ta rước Mình Thánh
Chúa Kitô mà đồng thời lại sống xa lạ với những người đang đói khát, kẻ bị bóc
lột, tù đày hay đau yếu”.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể,
khi chúng con sống yêu thương là chúng con đang làm chứng rằng: Chúa chính là sức
sống mãnh liệt của chúng con.
Xin cho chúng con khi lãnh
nhận bánh Thánh Thể cũng đón nhận được sức sống mới của Chúa, để chúng con ra
đi làm chứng cho tình yêu Chúa trong cuộc sống chúng con.