Một bà lão tin Chúa, nằm
trên giường bệnh chờ chết. Ông chồng ngồi bên cạnh cầm tay vợ buồn bã. Cả hai đều
biết rằng phút cuối cùng sắp tới, và sau đó hai người sẽ xa cách nhau. Một người
vào cõi chết, một người ở lại cô đơn.
Cả hai đều đau thương ngậm
ngùi. Bốn mắt nhìn nhau. Và nước mắt chan hòa trên gò má nhăn nheo của bà lão.
Người chồng chậm rãi lấy
khăn lau khô mắt vợ, rồi với giọng run run ông bảo: "Mình ơi, cảm tạ Chúa,
đây là những giọt nước mắt cuối cùng".
Ít phút sau đó, bà lão tắt
thở. Không còn giọt nước mắt nào trào tuôn trên gương mặt bà nữa. Bà đã vào cõi
vĩnh hằng với Chúa.
Nước mắt và chia ly hầu như
lúc nào cũng là bạn đường của chúng ta trong cuộc sống.
Lúc hài nhi rời lòng mẹ, tiếng
khóc khỏe mạnh bật ra, khi hình hài xinh xắn bắt đầu nhận không khí ở ngoài trời,
ở cuộc đời. Những năm tháng sau đó, nước mắt chảy dài khi nhìn những đứa con rời
tổ ấm vào xã hội sống với nghề nghiệp của chúng. Rồi đến một ngày hôn lễ, nước
mắt vui buồn lẫn lộn khi cha mẹ đưa con cái về mái nhà mới. Cuối cuộc đời, cũng
như đầu đời, nước mắt lại trào ra như làm trôi đi những kỷ niệm. Cuộc đời như
toàn là nước mắt cả.
Những người tin Chúa, biết
rõ rằng sẽ có một ngày không còn nước mắt cũng như chia ly nữa. Ngày đó, Chúa hứa
lau khô mọi gương mặt đau xót, và cuộc đời sẽ không còn ngăn cách nữa. Ngày đó
mọi người tin Chúa sẽ sống với Ngài trong niềm hân hoan bất tận.
Mỗi khi đưa tiễn một người
tin Chúa vào lòng đất, bạn nên nhớ rằng, đối với người ấy, giọt nước mắt trước
khi chết là giọt nước mắt cuối cùng.