BÀI HÁT: CÁT BỤI
Mới đây, tại Thụy Sĩ, người
ta đã dùng điện thoại để phỏng vấn 1.200 người tại 20 thành phố khác nhau về việc
chuẩn bị chết. Câu hỏi được đặt như sau: "Nếu bạn chỉ còn một ngày nữa để
sống, bạn sẽ làm gì?". Kết quả của cuộc thăm dò được phân chia như sau:
57% những người được phỏng
vấn trả lời rằng họ sẽ sống ngày cuối cùng với gia đình.
12% muốn ở một mình hoặc với bạn bè.
12% muốn ở một mình hoặc với bạn bè.
26% người đàn ông được hỏi
cho biết họ sẽ sống ngày cuối cùng đó với gia đình.
42% khác thích ở một mình hoặc cùng với bạn bè.
42% khác thích ở một mình hoặc cùng với bạn bè.
32% đàn ông lẫn đàn bà muốn
được sống với gia đình trong những giây phút cuối đời.
6% người đàn ông muốn được sống bên vợ...
6% người đàn ông muốn được sống bên vợ...
Trên đây có lẽ chỉ là những
con số không đại diện cho ước muốn hay suy nghĩ của tất cả mọi người. Nhưng
xuyên qua kết quả đó, chúng ta cũng có thể đọc được một thái độ chung của con
người khi đứng trước sự chết: đó là sự cô đơn...
Cái chết là một chia lìa vĩnh
viễn, nhất là với những người thân của chúng ta. Nếu câu hỏi trên đây được đặt
ra cho bạn giây phút này đây, bạn sẽ làm gì?
Cái chết là một quy luật của
cuộc sống. Nó luôn là một nỗi sợ hãi của con người, thế nhưng với những bệnh
nhân đang đối mặt với lằn ranh sinh tử này hàng ngày, cái chết trở nên bình thường
hơn bao giờ hết, sự bình thản luôn hiện rõ trên gương mặt họ.
Cụ bà Josefina chia sẻ rằng,
cuộc sống giống như một phòng chờ của cái chết: "Chúng ta chỉ đi ngang qua
cuộc sống này bởi vì ngay từ khi sinh ra mọi người đều biết đến một ngày nào đó
sẽ phải nói lời từ biệt cuộc đời này. Tôi cảm thấy khá thoải mái và bình tĩnh,
tôi đã được sống những năm tháng hạnh phúc và giờ đây không hề sợ cái chết".
Đối với ông Chuck, niềm hạnh
phúc nhất chính là được chung sống với bà Sally, người vợ mà ông yêu thương suốt
35 năm qua. Đó chính là điều ý nghĩa nhất trong cuộc đời của ông.
Bà Ediccia thích tận hưởng
những khoảnh khắc ý nghĩa trong cuộc sống, với bà điều tuyệt vời là mỗi ngày được
nghe tiếng chim hót bên ô cửa sổ và cảm nhận hơi ấm từ ánh mặt trời trên làn da
của mình.
Ông John nghĩ rằng:
"Cái chết chỉ là sự khởi đầu của những nỗi đau khác trong cuộc đời"
"Sau tất cả những gì
đã trải qua tôi không còn sợ cái chết nữa" - bệnh nhân Kim nói.
Ông Abel chia sẻ rằng:
"Tôi cảm thấy như có cánh cửa đang mở ra, chúng tôi quay trở lại khi đã
hoàn thành công việc của mình trong đời. Cái chết thật sự rất đơn giản".
Bà Wanda cảm thấy mãn nguyện
với cuộc sống của mình: "Tôi không biết mình sống được bao lâu nữa nhưng
tôi không hề sợ ngày đó sẽ đến. Tôi bình thản đón nhận nó vì tôi đã thực hiện
những điều mình muốn và trở thành người như tôi mong đợi".
Bà Odis tâm sự về những nỗi
đau trong đời mình: "Khoảnh khắc đóng nắp quan tài mới là điều đau lòng nhất
trong cuộc đời tôi, tôi đã phải tiễn biệt 3 đứa con và người chồng của mình về thế giới bên
kia".
"Tình yêu là điều
tuyệt vời của cuộc sống, nó cứ đến và đi, là sự cho và nhận. Mặc dù vợ cũ của
tôi đã tái hôn nhưng tôi vẫn rất yêu bà ấy. Khi bạn nhận ra tình yêu giữa hai
người không còn được như xưa, bạn không nên cố gắng giữ nó ở bên mình nữa"
- ông Donald chia sẻ.
Bà Nelly bình thản chia sẻ:
"Tôi không biết mình có thể sống thêm được bao lâu, có thể chỉ là hôm nay
hoặc ngày mai. Tôi đang rất hạnh phúc và không thấy hối tiếc về điều gì dù cho
tôi đã trải qua những điều kinh khủng nhất trong đời mình. Tôi đã làm được những
điều mình muốn".
Với Sarah thì thời gian thật
sự rất quý giá.
Bệnh nhân René chia sẻ suy
nghĩ của mình: "Hạnh phúc là điều tuyệt diệu trong cuộc sống. Đó là khi bạn
góp sức, chia sẻ, mang đến những niềm vui cho người khác".
"Tôi nhận ra rằng những
người lớn lên cùng với tình yêu sẽ biết cách thương yêu thật sự, bạn phải cho
đi thì mới nhận lại, nó không xuất phát từ một lợi ích nào cả. Bạn yêu thương
ai đó thì phải xuất phát từ chính tấm lòng của bạn". Bà Sara chia sẻ suy
nghĩ của mình về tình yêu.