Hôn nhân với người khác đạo
là một vấn nạn mà các bạn trẻ ngày nay thường gặp. Khổ lắm, người có đạo đã ít
mà có quen thì lại gặp những người không được hợp lắm. Người khác đạo thì nhiều,
tôi cũng gặp nhiều bạn tính tình dễ thương, chăm chỉ, giỏi giang, thành đạt.
Người bạn trai tôi quen là
người có quan niệm sống nghiêm túc, lanh lợi và hiếu nghĩa với cha mẹ ông bà tổ
tiên. Chúng tôi quý mến tôn trọng nhau nhưng gia đình bạn trai tôi theo đạo Phật,
suốt một thời gian dài chúng tôi vẫn là bạn tốt luôn nâng đỡ nhau, nhưng khi
nghĩ đến chuyện hôn nhân, thì cũng là bắt đầu một cuộc chiến theo đạo nào, thường
thì con gái phải theo chồng chứ!
Lâu lâu tôi cũng rủ bạn đi
nhà thờ, tham dự một số sinh hoạt của tôn giáo, bạn tôi cũng muốn tìm hiểu và
có nhiều thắc mắc về Đạo. Có lúc tôi giải đáp được, có lúc không! Bạn trai tôi
hay kết luận đạo nào cũng giống đạo nào, cũng dạy người ta ăn ngay ở lành. Bạn
tỏ ý không muốn theo đạo, bạn chỉ theo khi cảm thấy có niềm Tin.
Chúng tôi cũng đã tự tìm hiểu
về luật hôn nhân Công giáo và bạn đề nghị sẽ tôn trọng nhau “đạo ai nấy giữ”
theo hình thức phép chuẩn cho hôn nhân khác đạo. Lúc đầu tôi cũng muốn buông
theo, nhưng cái cảm giác có lỗi, đau khổ vỉ bỏ Chúa trong những lần tham dự
Thánh lễ cứ dày vò tôi. Mỗi lần nghe nhạc Thánh ca làm lòng tôi buồn vô hạn, nhất
là nhạc lễ cưới, lễ Giáng sinh với không khí rộn ràng mừng vui thì tôi lại có cảm
giác bị đánh mất cái gì đó, hay cảm giác ân hận khi nghe những hát bài khác như
“Trời đã tối, đêm về gió lay nhẹ….”
Dứt khoát với một tình yêu
cũng làm tôi khổ tâm không ít. Có những lúc tôi nghĩ đạo mình sao khắt khe quá!
Nhưng nghiệm lại trong cuộc sống thực tế, tôi đã từng chứng kiến một số các cô,
các chị theo phép chuẩn hôn nhân khác đạo thường gặp phải nhiều trở ngại như
con cái sinh ra không được chịu phép rửa tội, bản thân họ khó có được sự thông
cảm để tham dự các dịp lễ khác của Giáo hội.
Họ chỉ đi lễ ngày Chúa nhật
mà thôi, các sinh hoạt khác của tôn giáo hầu như không có. Đời sống đạo trong
gia đình họ thật là cô đơn, lạc lõng. Ngoài ra gia đình họ luôn đề cao về gia đạo,
lâu lâu lại tranh cãi, so sánh người đạo nào sống tốt hơn, là người có đạo sống
trong gia đình như vậy rất khổ tâm, có người bỏ việc giữ đạo.
Tôi cũng nói chuyện với
Chúa Giêsu và Mẹ Maria rất nhiều để xin ơn soi sáng. Và một lần, khi tham dự
thánh lễ hôn phối, nghe những lời của Linh mục đọc, tôi thấy đôi hôn phối được
chính Thiên Chúa chúc phúc và song hành nâng đỡ trong cuộc sống, được Hội Thánh
dâng lời cầu nguyện riêng cho người vợ, người chồng, cho cả con cái nhất là cuộc
sống gia đình được sống kết hiệp với Chúa trong cuộc tử nạn và phục sinh mà
Linh mục dâng lễ mỗi ngày….
Tôi được ơn hiểu ra lâu nay
hình như tôi chỉ mặc cái áo đạo Công giáo, mặc các luật lệ, nghi thức của Đạo
chứ chưa cảm nhận được có Chúa đang sống với tôi, đang đồng hành với tôi, bảo đảm
đời sống cho tôi, chăm sóc bảo vệ tôi qua các bí tích và các luật của Hội thánh….
Tôi chợt nhận ra sao mình lại có thể đánh đổi như thế, lại đồng ý một cuộc sống
đạo tủi hổ, âm thầm, bên lề gia đình họ, có gì bảo đảm cho tôi và con cái tôi sống
đạo.
Nhẩm lại kinh tin kính mà
tôi hay tuyên xưng “Tôi tin kính một Thiên Chúa là Cha toàn năng, Đấng tạo
thành trời đất muôn vật hữu hình và vô hình….” thế thì cả họ và tôi đều phải
tin kính và thờ lạy Thiên chúa chứ? Tôi phải dứt khoát chọn lựa không tiếc nuối,
không nhắm mắt đưa chân, tôi phải sống điều đã xác thực là “Có Chúa và Thờ phượng
Chúa trên hết mọi sự”.
Tôi được sức mạnh để nói thẳng
với bạn trai tôi, chúng ta vẫn là bạn tốt của nhau, nhưng chung sống trong gia
đình mà khác đạo, khác quan điểm sống thì e rằng chúng ta sẽ không mang lại hạnh
phúc cho nhau.