Một người kể lại giấc mơ của
mình:
Tôi mơ thấy mình đang cầu
nguyện, bỗng có luồng ánh sáng xuất hiện, trong đó có Chúa Giêsu đang ngự trên
một tấm thảm.
Người mỉm cười bảo tôi:
Người mỉm cười bảo tôi:
* Con hãy ngồi trên tấm thảm
này với Ta.
Lòng tràn ngập vui sướng,
tôi đến gần Chúa và ngồi trên tấm thảm bên cạnh Người và tấm thảm tư từ bay bổng
lên. Nhưng rồi tôi cảm thấy như Chúa không còn bận tâm đến tôi nữa, Người chăm
chú rút từng sợi chỉ từ chiếc thảm chỗ Người và tôi. Chẳng mấy chốc tấm thảm chỉ
còn lại một nửa, và giữa chỗ Chúa và tôi đang ngồi lại có một lỗ trống to lớn.
Tay chân tôi bắt đầu run lên vì sợ rơi xuống đất chết. Nhưng Chúa Giêsu vẫn thản
nhiên tiếp tục rút từng sợi chỉ, đến nỗi tôi khiếp sợ kêu lên:
* Lạy Chúa, Chúa làm gì vậy?
Chúa không thấy tấm thảm của chúng ta đã tan tành sao?
Chúa cười rồi cầm lấy tay
tôi nói:
* Sao con nghi ngờ, kém
lòng tin? Con hãy bám chặt vào Ta. Con sẽ không phải sợ gì nữa, mặc dầu con phải
bị tước đoạt hết cả đến sợi chỉ cuối cùng.
* Người vừa dứt lời thì quả
thực, sợi chỉ cuối cùng đã bị rút đi. Tôi sợ hãi quá, giật mình thức dậy…
************* *************
Chúng ta sẽ phải ứng phó thế
nào, nếu chúng ta ở vào hoàn cảnh trên đây?
Đời sống mỗi người chúng ta
cũng bị trói buộc bằng những sợi chỉ tuy nhỏ bé mong manh, nhưng là những chướng
ngại vật cản trở đà bay của chúng ta. Biết bao lần chúng ta tưởng mình đang đi
tìm hạnh phúc thật, nhưng thật sự nó chỉ đem lại cho chúng ta thứ hạnh phúc mau
qua chóng hết, khác nào như những sợi chỉ mỏng manh kia.
Thay vì bám chặt vào Chúa,
đặt hết niềm tin cậy nơi Chúa, chúng ta lại chạy theo những người, những vật mỏng
dòn chóng qua.
Thiên Chúa là Đấng Toàn
Năng và hay thương xót. Người biết rõ chúng ta dễ gắn bó với tạo vật mà bỏ quên
Người. Người thường dùng những đau khổ thử thách để giải thoát chúng ta khỏi những
ràng buộc, giúp chúng ta bay bổng đến bên Người. Điều quan trọng là chúng ta biết
khiêm tốn mở mắt tâm hồn nhận ra sự chăm sóc đầy quyền uy và tình thương của
Người, biết chấp nhận những đau khổ và yếu điểm của bản thân cũng như của tha
nhân, để dần dần thoát ly khỏi những quyến luyến ràng buộc chúng ta vào tạo vật,
và chỉ bám vào một mình Chúa, như thánh Phêrô trong Tin Mừng, khi sắp
bị chìm xuống, ông đã biết bám vào Chúa: “Lạy Thầy, xin cứu vớt con”, và kết quả
là Người đã đưa tay nắm lấy ông.
************* *************
Lạy Chúa, xin cho con đặt hết
tin tưởng vào sự quan phòng khôn ngoan và đầy tình thương của Chúa. Xin giúp
con biết can đảm phó thác trong tay Chúa để được Chúa thương nâng đỡ và dìu dắt
trên những nẻo đường hiểm nguy chông gai đầy thử thách cả khi Chúa kéo luôn sợi
chỉ sau cùng là niềm hy vọng duy nhất của đời con, con cũng không phải nao núng
lo sợ! Lạy Chúa, Chúa là đá tảng đời con, là nơi con nương tựa và con sẽ không
bao giờ phải hổ ngươi. Amen!
R. Veritas