Ads

Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2016

THỬ THÁCH TRONG CUỘC ĐỜI

ĐTGM. Ngô Quang Kiệt
Trong đời ta gặp nhiều trường hợp giả vờ rất đáng yêu. Chẳng hạn bà mẹ trẻ giả vờ trốn đứa con nhỏ, để nó phải lo âu đi tìm. Và khi thấy nó đã lo âu đến độ tuyệt vọng, sắp khóc đến nơi, bấy giờ bà mẹ mới xuất hiện. Vừa thấy bà mẹ xuất hiện, đứa trẻ vui mừng khôn xiết. Và nó càng yêu mến, càng bám chặt lấy mẹ nó hơn nữa.
Chúa Giêsu cũng có nhiều lần giả vờ như thế. Lần giả vờ được minh nhiên ghi lại trong Tin Mừng là khi Người cùng hai môn đệ đi trên đường Emmaus. Khi đã đến nơi, Người giả vờ muốn đi xa hơn, làm cho các môn đệ phải tha thiết nài nỉ Người mới chịu ở lại. Khi Người ở lại, các môn đệ vui mừng khôn xiết. Và niềm vui lên đến tuyệt đỉnh khi các môn đệ nhận ra Người lúc bẻ bánh.

Vì sóng to gió lớn dập vùi làm cho thuyền chòng chành nghiêng ngả, nước tràn vào đến nỗi thuyền có nguy cơ bị chìm đắm, trong khi đó các tông đồ xôn xao chạy ngược chạy xuôi, hò hét nhau tìm cách tát nước ra. Giữa khung cảnh như thế, làm sao có thể nằm ngủ ngon lành được. Chỉ có thể là giả vờ. Việc giả vờ của Chúa phát xuất do tình yêu.

Vì yêu thương ta, Chúa muốn ta đáp lại tình yêu thương của Chúa. Đó là định luật thông thường trong tình yêu. Khi yêu, ai cũng muốn được đáp trả. Chúa không đi ra ngoài định luật thông thường đó. Người tha thiết yêu ta. Người mong ta yêu mến gắn bó với Người, nên đôi khi Người giả vờ lãng quên để ta nhớ mà chạy đến với Người, gắn bó với Người hơn. Như bà mẹ muốn đứa con tỏ ra cần đến mẹ, tha thiết đi tìm mẹ, hốt hoảng khi không thấy mẹ, Chúa cũng mong ta cần đến Chúa, tha thiết đi tìm Chúa và hốt hoảng lo âu khi thấy vắng bóng Chúa.

Vì yêu thương ta, Chúa muốn rèn luyện ta nên người. Để rèn luyện ta, Chúa gửi những thử thách tới. Cuộc đời ví như mặt biển cả mênh mông. Mỗi người là một con thuyền lênh đênh trên mặt nước. Sóng gió là những thử thách trong cuộc đời. Những thử thách Chúa gửi đến giúp ta trưởng thành ở ba phương diện.

Những thử thách giúp ta biết mình hơn. Bình thường ta nghĩ mình chẳng kém thua ai. Nhưng khi gặp thử thách mới biết mình thật yếu đuối. Thánh Phêrô thấy Chúa đi trên mặt nước thì tưởng mình cũng đi được. Nhưng chỉ được mấy bước đã chìm xuống. Các tông đồ là những bạn chài đã quen với sóng nước. Thế mà vẫn kinh hoảng trước bão tố. Đã chứng kiến biết bao phép lạ Chúa làm, nhưng khi gặp gió bão vẫn hoảng kinh. Thử thách giúp ta biết mình. Biết mình để thêm khôn ngoan, thêm trông cậy và nhất là để biết rèn luyện bản thân cho tiến bộ hơn.

Thử thách giúp ta biết yêu mến, cậy trông vào Chúa hơn. Có thử thách ta mới biết sức mình, biết có những việc ở ngoài tầm tay của mình, chẳng ai có thể giúp mình ngoài Chúa. Vì thế gặp nhiều thử thách giúp ta biết cậy trông phó thác vào Chúa hơn. Gặp thử thách ta mới biết chẳng ai yêu thương ta bằng Chúa. Chúa sẽ không để ta bị thử thách quá sức chịu đựng, nên ta sẽ biết yêu mến Chúa hơn.

Thử thách giúp đức tin vững mạnh. Chẳng có thử thách nào kéo dài mãi mãi. Chúa chỉ cho thử thách một thời gian. Rồi Chúa lại can thiệp để sóng yên biển lặng. Khi sóng yên biển lặng rồi, các môn đệ càng vững tin nơi Chúa hơn. Để từ nay các ngài không còn cuống quít lo sợ mỗi khi gặp gian nan nữa. Đời sống mỗi người chúng ta cũng thế. Ai càng gặp nhiều thử thách thì càng trở nên từng trải, vững vàng.

Đời sống không thể thiếu thử thách. Hãy biết rằng Chúa cho phép thử thách vì yêu thương ta, để rèn luyện ta nên người. Hơn nữa Chúa luôn ở bên ta. Vì thế ta hãy vững tin, hãy cậy trông phó thác và hãy biết tận dụng những khó khăn để đức tin thêm vững mạnh. Thử thách rồi sẽ qua đi. Nhưng cách ta phản ứng trước thử thách lại tồn tại và tạo thành giá trị đời ta. Ước gì mọi thử thách ta gặp trong đời đều biến thành cơ hội cho ta được thêm lòng tin, lòng cậy và lòng mến Chúa.

Đôi khi chúng ta có thể thấy những cơn bão đang xảy ra. Chúng ta có thể thấy những đám mây bão đang hình thành từ phía chân trời. Đôi khi chúng đổ ập vào chúng ta mà không báo trước chút nào. Nhưng những cơn giông bão sẽ cứ là một phần trong đời sống chúng ta chừng nào chúng ta còn sống trên đất này. Câu hỏi đặt ra là: “Chúng ta sẽ đáp ứng như thế nào?” Và đâu là phương cách đáp ứng thích hợp và đâu là điều Chúa muốn dạy chúng ta khi chúng ta trải qua một số lần thử thách này?
Khi nói đến một trận bão tôi chỉ muốn nói thế này: “Những hoàn cảnh và tình huống không tránh khỏi trong đời sống quí vị; những sự khó khăn, gian khổ, thử thách và bắt bớ, những lần nản chí và thất vọng, những lần mà chúng ta gọi là giông bão; cuộc sống dường như bị xáo trộn hết.”  Chúng ta cảm thấy bị xáo trộn trong lòng. Chúng ta vướng vào những hoàn cảnh nằm ngoài tầm kiểm soát của mình và chúng ta cảm thấy bị dập dồi, xô đẩy và bị ức chế và đôi khi bị phản bội bởi một người nào đó hoặc bởi chính cuộc đời. Chúng ta đáp ứng như thế nào trong những lần như thế này?

Tôi tin đoạn Kinh Thánh này có một số bài học hữu ích cho hết thảy chúng ta và bài học đầu tiên là thế này: “Những trận giông bão xảy ra trong cuộc đời chúng ta ngay cả khi chúng ta sống theo ý chỉ của Đức Chúa Trời.”

Quí vị thấy đấy, lắm khi đáp ứng đầu tiên của chúng ta là: “Tôi đã làm điều gì sai nhỉ?”  “Có lẽ tôi đã không vâng lời Chúa.”  “Chắc tôi đã đi ra ngoài ý chỉ của Chúa.” Không phải vậy đâu. Những cơn giông bão có thể xảy đến cho cuộc đời chúng ta kể cả khi chúng ta ở ngay trong tâm điểm ý chỉ của Chúa.

Bây giờ xin suy nghĩ về điều đó. Kinh Thánh nói rằng có năm ngàn người đàn ông không kể đàn bà và con nít đã được Chúa Giêsu cho ăn. Ngay sau đó Chúa Giêsu phán với các môn đồ trong câu 22 “Kế đó Ngài liền hối môn đồ xuống thuyền, qua trước bờ bên kia, trong khi Ngài đang truyền cho dân chúng tan đi.”

Chúng ta thấy các môn đồ ở ngoài khơi giữa trận bão này trong bóng tối của đêm khuya và họ đang ở chỗ Chúa đã sai họ đi, làm theo điều Chúa Giêsu đã bảo họ phải làm. Họ không ở ngoài khơi giữa cơn bão tố vì họ đã làm điều gì đó sai lầm. Họ đang ở giữa cơn bão tố vì họ đang ở nơi Chúa Giêsu đặt để họ vào thời điểm cụ thể đó.
Bấy giờ cơn bão hoành hành được một lúc rồi Chúa Giêsu mới đi bộ trên mặt nước mà đến. Điều quan trọng là thế này: sẽ có những lúc trong đời sống quí vị và tôi Chúa sẽ sai chúng ta đi vào nơi Ngài biết sẽ rất là bão tố cho chúng ta. Chỗ đó sẽ không phải là nơi an tịnh. Chỗ đó sẽ khó khăn. Chúng ta sẽ cảm thấy chao đảo, bầm giập. Chúng ta sẽ nghĩ rằng mình sắp chìm, chúng ta không thể cầm cự lâu hơn nữa và chúng ta sắp chết đuối. Đôi khi Chúa sai chúng ta bước vào những hoàn cảnh mà Ngài biết chúng ta sẽ cảm thấy sức nặng của những lượn sóng và chúng ta sẽ thấy sợ hãi, trong một tình huống nằm ngoài tầm kiểm soát của mình.

Và chúng ta không hiểu tại sao Ngài lại sai chúng ta đến đó. Nhưng, việc ở trong ý chỉ của Chúa không luôn luôn giải cứu chúng ta khỏi một trận bão. Việc đó có thể có nghĩa là trận bão sắp đến. Xin xem những môn đồ này, họ ở nơi họ đáng phải ở, vào lúc họ đáng phải có mặt, làm điều Chúa Giêsu đã sai họ đi làm và họ gặp một trận bão dữ dội.

Lạy Chúa Giêsu! Sống đức tin giữa lòng cuộc đời chẳng khác nào đi trên mặt nước:
Có bao thứ sóng gió đẩy đưa và lôi cuốn. Có bao cám dỗ muốn hút con xuống vực sâu. Sự nặng nề của thân xác cũng kéo ghì con xuống. Ði trên mặt nước cuộc đời chẳng mấy dễ dàng. Nhiều khi con thấy mình bàng hoàng sợ hãi.
Xin cứu con khi con sắp chìm. Xin nắm lấy tay con khi con ngã quị. Xin nâng đỡ niềm tin yếu ớt của con, để con trở nên nhẹ nhàng mà bước những bước dài hướng về Chúa_Amen.