BÀI HÁT: NGÀY VỀ 2
Chúa Giêsu đã phán: "Hãy dùng tiền của vô nghĩa mà mua chuộc bạn bè, để khi ngươi hết của, họ sẽ đón ngươi vào nơi ở muôn đời" (Lc 16,9).
Chúa Giêsu đã phán: "Hãy dùng tiền của vô nghĩa mà mua chuộc bạn bè, để khi ngươi hết của, họ sẽ đón ngươi vào nơi ở muôn đời" (Lc 16,9).
Thánh
Anphongsô cũng dạy: "Ai cứu giúp các linh hồn Luyện
ngục là những con cái rất thân thương của Chúa, người
ấy có thể tin tưởng rằng mình sẽ được cứu rỗi,
bởi nếu một linh hồn được giải thoát nhờ lời cầu
nguyện và các việc lành của ai, linh hồn được cứu sẽ
cầu nguyện không ngừng cho người đã cứu mình, và Chúa
sẽ không từ chối lời cầu xin của bạn thân thiết
Người".
1.
Các linh hồn cầu bàu cho các ân nhân trước mặt Chúa.
2.
Các linh hồn giúp đỡ các ân nhân trong công việc làm ăn
đời này.
3.
Các linh hồn biết ơn các ân nhân bằng cách giúp phần
rỗi đời đời.
4.
Các linh hồn giúp đỡ các ân nhân khi họ qua đời và
trước tòa Chúa phán xét.
Các
nhà thần học như Gregoriô, Valencia, Berlaminô, Suarez,
Sylviô, và nhiều vị khác đồng ý rằng các linh hồn
Luyện ngục cầu bầu cho các tín hữu cách chung, nhưng
cầu bầu cho những ân nhân và thân nhân mình còn sống
trên trần gian cách riêng.
Thánh
nữ Magarita thành Cortona có lòng thương các linh hồn Luyện
ngục lắm. Trong truyện đời thánh nữ, người ta kể
rằng: Sau khi qua đời, thánh nữ đã thấy vô số linh hồn
mà người đã cứu khỏi Luyện ngục đã mặc hình người
đón linh hồn thánh nữ vào thiên quốc.
Thánh
Philip Nêri cũng được nhiều linh hồn con thiêng liêng
người hiện ra với người sau khi họ qua đời, hoặc để
xin người cầu nguyện, hoặc để cảm ơn người đã cứu
giúp. Khi thánh nhân qua đời, một linh mục dòng người
được thấy vô số linh hồn đến vây quanh và đưa người
vào Thiên đàng.
Cha
Lacordaire, một Linh mục nổi tiếng nước Pháp kể truyện
sau đây trong cuốn sách Các Bài giảng về linh hồn bất
tử:
Một
hoàng tử vô thần người Ba lan đã viết xong một quyển
sách chống vấn đề linh hồn bất tử . Hoàng tử sắp
cho in ra. Ngày kia, ông đang đi bộ trong công viên, một
phụ nữ chạy tới qùi xuống chân ông khóc lóc: "Lạy
hoàng tử, chồng tôi chết mấy ngày nay, có lễ linh hồn
ông ta đang ở dưới Luyện ngục đau khổ, nhưng tôi
nghèo không có lấy một đồng để xin lễ cho linh hồn
chồng tôi, xin hoàng tử giúp tôi để tôi giúp lại
chồng".
Dù
không tin có đời sau, hoàng tử cũng mủi lòng và đưa
cho bà ta một đồng tiền vàng ông đem theo mình. Người
đàn bà mau mắn chạy đến nhà thờ xin lễ cho chồng. Ba
hôm sau, vào buổi chiều, hoàng tử đang ngồi nghỉ trong
phòng đọc sách vắng vẻ, bận bịu sửa chữa lần chót
quyển sách nói trên, bỗng ông nghe có tiếng động đậy,
vội nhìn chung quanh, ông đã thấy sừng sừng trước mặt
một người ăn vận kiểu nhà quê đang đứng đó. Ngạc
nhiên và tức giận, sao lại có người nhà quê vào phòng
lúc này khi ông chưa cho phép. Ông đứng dậy đuổi đi
ngay. Người nhà quê biến mất. Hoàng tử gọi các tôi tớ
đến trách mắng tại sao lại cho người nhà quê vào
phòng không xin phép trước. Các tôi tớ ngạc nhiên không
biết ai đã vào phòng ông. Họ quả quyết không có khách
lạ vào dinh lúc này. Hoàng tử im lặng về phòng, nhưng
đinh ninh rằng "Chắc chắn có người đã vào".
Cũng
cùng giờ chiều hôm trước, khi ông ta đã quên truyện
ấy, người nhà quê lại hiện ra đứng trước mặt ông
không nói nửa lời. Lần này hoàng tử nổi giận quát
mắng xua đuổi ra ngay. Người nhà quê lại biến mất.
Hoàng tử chạy tìm quanh nhà không thấy người ấy đâu.
Tôi tớ xục xạo khắp chốn nhưng không ai hiểu ra sao
hết. Hoàng tử bắt đầu suy nghĩ, chờ đợi.
Chiều
hôm sau cũng giờ ấy, người nhà quê đến nữa, nhưng
trước khi hoàng tử nổi nóng đuổi đi thì ông đã lên
tiếng: "Thưa hoàng tử, tôi tới đây cảm ơn ngài,
tôi là chồng của đàn bà nghèo khổ, ngài đã bố thí
cho một đồng vàng để bà ta xin lễ cầu cho linh hồn
tôi cách đây mấy bữa. Cử chỉ bác ái của ngài đẹp
lòng Thiên Chúa. Chúa cho phép tôi về đây để cảm ơn
hoàng tử và quả quyết với ông rằng "có đời
sau", và linh hồn người ta không chết. Hoàng tử hãy
dùng ơn Chúa ban đây để lo phần rỗi đời đời của
mình". Nói xong người nhà quê biến đi. Hoàng tử đã
chợt bừng tỉnh, ông quyết định không xuất bản quyển
sách chống linh hồn bất tử nữa (Charity p. 298).
Thánh
nữ Catarina thành Bologna chứng thực rằng, bất cứ khi
nào bà xin Chúa ơn gì, bà luôn nhờ các linh hồn Luyện
ngục, và hầu như lần nào bà cũng được ơn xin. Bà
thánh thêm rằng, nhiều ơn bà xin các Thánh không được,
bà xin các linh hồn Luyện ngục lại được, bà nói: "Khi
tôi muốn được ơn nào từ Cha nhân lành, tôi thường
xin qua các linh hồn đau khổ trong Luyện ngục, và tôi
thường được ơn tôi xin" (Charity p. 299).
Đấng
Đáng kính Frances Thánh Thể rất hay cứu giúp các linh hồn
quả quyết rằng: Các linh hồn giúp đỡ bà trong mọi nơi
nguy hiểm và cho bà biết ma quỉ đặt ra cạm bẫy để
cám dỗ bà. Một linh hồn hiện ra nói rằng: "Quỉ dữ
tìm mọi cách hại bà, nhưng đừng sợ, chúng tôi che chở
bà". Linh hồn khác nói rằng: "Chúng tôi cầu cho
bà hằng ngày. Khi ai nhớ tới chúng tôi, chúng tôi cũng
nhớ tới và cầu bầu cho họ trước mặt Chúa, nhất là
chúng tôi xin cho họ được ơn trung thành phụng sự Chúa
và được ơn chết lành" (Charity p. 299).