BÀI HÁT: CẦU CHO CHA MẸ 2
Những người đã ra đi khỏi cuộc sống trần gian về thế giới bên kia
và những người còn đang sống, trước sau vẫn thuộc về nhau. Tất cả đã cùng chung
sống với nhau. Chúng ta và họ đã cùng chia sẻ cuộc sống niềm tin, cuộc sống
tình người với nhau. Họ đã ra đi. Nhưng họ vẫn hằng hiện diện trong trái tim
tình yêu của chúng ta. Họ vẫn hằng sống động trong tâm tình biết ơn của chúng
ta.
Mỗi khi cùng nhau dâng thánh lễ tưởng nhớ đến người quá cố, là muốn
nói lên: Không chỉ một mình tôi làm việc này. Nhưng tất cả mọi người trong
thánh đường đang cùng dâng thánh lễ cũng tưởng nhớ đến thân nhân của họ đã quá cố.
Vì cuộc đời ai mà không có lần đau buồn chia lìa vĩnh biệt người thân của mình
đã qua đời. Và trong thánh lễ tưởng niệm sự chết và sự sống lại của Chúa Giêsu
Kitô không chỉ chúng ta người còn đang sống, mà cả những người đã quá cố cùng
quây quần bên bàn tiệc thánh lễ: Tôi tin các Thánh cùng thông công. Tôi tin
phép tha tội. Tôi tin xác loài người ngày sau sống lại. Tôi tin hằng sống vậy,
Amen. Với niềm tin và tâm tình yêu mến chúng tac cùng thắp những ngọn nến:
1. Tưởng nhớ đến Ông Bà, cha mẹ đã ra đi về cùng Thiên Chúa. Họ là
những người đã sinh thành, dạy dỗ chúng ta nên người khôn lớn. Họ là những người
đã không chỉ nuôi dưỡng chúng ta bằng sữa, bằng cơm ăn áo mặc, lo lắng cho sức
khỏe. Họ đã hy sinh suốt cả cuộc đời làm tròn nhiệm vụ là cha mẹ được Thiên
Chúa giao phó, nuôi dạy uốn nắn đời sống niềm tin tinh thần đạo đức chúng ta.
Tình yêu đó, công ơn đó xin muôn đời ghi nhớ. Và mỗi khi dâng Thánh
lễ, chúng con đều nhớ đến và mang dâng
lên bàn thờ Thiên Chúa.
2. Tưởng nhớ đến những người thân yêu ruột thịt trong gia đình đã
an giấc nghìn thu: họ là chồng hay vợ; là con cái, cháu chắt, anh chị em, cậu
cô chú bác, cô dì.
Với họ chúng ta đã cùng nhau trải qua những chặng đường đời sống
vui buồn cay đắng ngọt bùi, đã cùng nhau sống những giờ phút thành công cũng
như thất bại, hy vọng có, lo âu sệt cũng có. Một phần đời sống của ta từ nơi họ,
và một phần đời sống của họ cũng từ nơi ta.
Ân nghĩa, tình yêu và những kỷ niệm này luôn hằng khắc ghi trong
tâm khảm ngươì còn đang sống, và xin dâng lên bàn thánh hợp cùng hy lễ Chúa
Giêsu trên thánh giá.
3. Xin tưởng nhớ đến các linh mục, những người được Thiên Chúa và Hội
Thánh trao nhiệm vụ săn sóc việc tinh thần đạo đức cho các tín hữu. Sau những
năm tháng âm thầm hy sinh làm việc tông đồ, họ đã nghe tiếng Chúa gọi trở về đời
sau.
Sự hy sinh và lòng quảng đại sống rao giảng, làm nhân chứng cho niềm
tin vào Thiên Chúa của linh mục là ân đức của Chúa ban tặng cho con người. Người
tín hữu Chúa Kitô vui mừng và cảm thấy an ủi vì có linh mục, vị hướng dẫn tinh
thần, là người cùng đồng hành với trong cuộc sống niềm tin vào Thiên Chúa. Linh
mục vui và cảm thấy được nâng đỡ, vì có Thiên Chúa ở cùng trong mọi hoàn cảnh,
và nhất là được cùng chung sống xây dựng phát triển đời sống niềm tin với mọi
người tín hữu.
Các cha nằm đây sâu trong lòng đất mẹ. Nhưng những người tín hữu
xưa kia đã cùng chung sống trải qua trong xứ đạo không quên ơn các cha. Nơi bàn
thánh xưa kia các cha cùng dân Chúa dâng thánh lễ. Ngày nay khi dâng thánh lễ họ
cùng hợp với của lễ Chúa Giêsu nhớ đến các cha.
4. Xin nhớ đến các Nữ Tu, các Thầy Dòng đã chọn đời sống thanh tịnh
theo tiếng gọi của Chúa trong Hội Dòng, đã được Thiên Chúa gọi về đời sau. Xưa
kia của các Sơ, các Thầy đã nghe Tiếng Gọi của Chúa từ trời cao từ bỏ mọi sự có
thể có và được phép hưởng dùng, vào sống đời nhiệm nhặt, đời phục vụ cho ích
chung của nước Chúa và con người. Ðời sống từ bỏ hy sinh vác thánh giá và âm thầm
cầu nguyện của các Sơ, các Thầy là nhân chứng sống động cho tình yêu Thiên Chúa
giữa trần gian. Xin dâng lên bàn thờ Chúa trong các thánh lễ cầu cho các Sơ,
các Thầy.
5. Xin nhớ đến các bậc thầy cô giáo đã khai tâm dạy dỗ chúng ta học
hành, các bạn bè người quen thân, các ân nhân đã giúp đỡ chúng ta ngày xưa.
Chúng ta và họ đã cùng nhau trải qua những giờ phút vui buồn, những kỷ niệm êm
đẹp. Giờ đây họ đã thành người thiên cổ.
Xin cám ơn lòng ưu ái tình người chúng ta đã trao cho nhau. Và xin
dâng tất cả lên bàn thờ Thiên Chúa, Ðấng là đời sống và ơn cứu chuộc của con
người.
6. Xin nhớ đến những nạn nhân đã qua đời trong thiên tai bão lụt,
nghèo đói hạn hán, bị bệnh tật, trong chiến tranh, bị khủng bố, bị ngược đãi
hành hạ. Những người mồ côi bơ vơ đã qua đời, không được ai nhớ tới.
Họ cũng là con Chúa và niềm tin dạy chúng ta: Họ cũng được Thiên
Chúa cứu độ. Nơi bàn tiệc thánh Chúa Giêsu, họ có chỗ ngồi đồng hàng với tất cả
mọi người.
7. Trước nấm mồ chúng ta muốn đọc lại sứ điệp của những người đã ra
đi về đời sau nhắn gửi lại:
Tôi ra đi bây giờ nằm sâu dưới lòng đất. Nhưng tôi tin rằng tôi trở
về cùng Thiên Chúa, Ðấng sinh thành ra tôi.
Tôi nằm sâu trong lòng nấm mồ này. Nhưng tôi vẫn hằng hy vọng trông
mong Thiên Chúa sẽ cứu độ tôi và sẽ cho tôi sống lại được hưởng đời sống bất diệt,
như Ngài đã cho Chúa Giêsu sống lại từ cõi chết.
Tôi bây giờ nằm chôn kín trong nấm mồ xây kín bằng xi-măng cát đá.
Nhưng tôi hằng có tâm tình yêu mến Thiên Chúa của tôi, vì ngài là Cha đời tôi,
Ngài hằng yêu mến tôi.
Và tôi tâm niệm rằng:
Những gì ngày xưa tôi xây dựng làm ra, giờ này tôi phải bỏ lại.
Những gì ngày xưa tôi thu góp tích lũy để dành, giờ này tôi không
mang đi được.
Nhưng những gì ngày xưa tôi đã cho đi, bây giờ tôi nhận lãnh trở lại.
Lm.Daminh Nguyễn ngọc Long