Khi chúng ta còn trẻ, chúng
ta muốn được mau lớn khôn. Khi về già chúng ta nhìn lại những năm tháng trôi
qua mà luyến tiếc. Chúa muốn cho chúng ta vui vẻ chấp nhận mọi giai đoạn của cuộc
đời mình. Ở tuổi nào Chúa cũng đã đặt sẵn những gì chúng ta cần để thích ứng với
hoàn cảnh. Chúa chỉ yêu cầu trao tất cả lối sống của chúng ta cho Chúa và chấp
nhận những gì Chúa cho phép xảy ra. Chúng ta phải tranh đấu bằng sức mạnh Chúa
ban cho.
Một bà cao tuổi đang đối đầu
với bao nhiêu thử thách vì già yếu, đã hỏi một người tín hữu trưởng thành:
- Tại sao Chúa để cho tôi
phải già yếu như thế này?
Người ấy suy nghĩ một giây
lát rồi trả lời:
- Tôi nghĩ rằng Chúa đã hoạch
định sức mạnh và vẻ đẹp của tuổi thanh niên là về thể chất. Còn sức lực và vẻ đẹp
của tuổi già là về tâm linh. Chúng ta ai cũng dần dần mất đi sức mạnh và vẻ đẹp
tạm thời để chúng ta chú trọng nhiều hơn vào vẻ đẹp tâm linh là vẻ đẹp vĩnh hằng.
Như thế chúng ta mong từ bỏ cái tạm thời, dễ hư hỏng của thân xác để trông chờ
quê hương vĩnh cửu. Nếu cứ trẻ trung mãi, làm sao chúng ta có thể về quê được.
Ðời sống bạn đang độ xuân
xanh chăng, hãy cần tin Chúa thể hiện giấc mơ của đời mình. Bạn đang độ mùa hạ
hay mùa thu chăng? Hãy đối diện với thử thách hằng ngày cách khôn ngoan. Nếu bạn
đang độ mùa đông lạnh lẽo, nên tập trung cuộc sống vào việc tìm biết Chúa cho
rõ hơn.
Sự hiện diện của Chúa trong
mỗi mùa tiết của cuộc đời sẽ làm ta sung sức và tươi trẻ mãi mãi.