Một người đàn ông sau những ngày đắm chìm trong
sự cô đơn và thất vọng đã quyết định thắt cổ tự tử. Sau khi đã thắt dây thòng lọng
quanh cổ và cột dây vô một cành cây. Ông nhảy vội từ cành cây xuống và nói:
- Tạm biệt thế giới tàn ác, buồn thảm và xấu xa
này.
Tuy nhiên sợi dây bị đứt và ông té xuống đất mà
vẫn sống như thường. Bực quá, ông về nhà lấy khẩu súng lục và bắn xuyên qua
trán, nhưng cò súng gẫy và súng cũng chẳng nổ được. Người đàn ông vẫn khăng khăng
không chịu thôi. Ông chạy xuống bếp và lấy con dao chặt cánh tay mình, nhưng
ông rất ngạc nhiên vì dao cùn quá nên da ông cũng không đứt. Quá giận dữ, ông
quyết định đi mua thuốc độc. Ông chạy ào ra đường và dừng lại một lúc bên vệ đường.
Tên quỷ từ đầu đến giờ vẫn theo đuổi người đàn ông sung sướng lắm và thì thầm
thúc giục ông:
- Sao lâu thế? Lẹ lên! Hãy mua thuốc độc và uống
đi! Ta sắp sửa lấy được mạng của ngươi rồi.
Người đàn ông lập tức trả lời tên quỷ:
- Sao mày ngu thế? Mày đui à? Hàng loạt xe nối
tiếp nhau đang chạy như bay, tao băng qua bây giờ thì chết làm sao?
Sống trên cõi đời, thế nào cũng có lúc ta cảm
thấy cô đơn. Sự cô đơn rất dễ làm cho chúng ta buông thả và có thái độ tiêu cực.
Thường thì sự cô đơn sẽ dẫn đến một tâm trạng buồn tủi. Hơn nữa, nếu ta cứ để mặc
cho nỗi buồn cuốn ta đi thì sức mạnh của nó sẽ tăng lên cấp số nhân và tàn phá
tâm hồn ta đến tan nát, nó rút hết nhuệ khí của ta và làm cho ta trở nên kiệt
quệ.
Cô đơn trong nỗi đau sẽ dẫn ta đến sự cô độc.
Chính nỗi buồn và sự cô đơn đã đưa người đàn ông trong câu chuyện trên đây đi đến
quyết định đầy tiêu cực là tìm đến cái chết bằng bất cứ giá nào. Chỉ có cách
duy nhất giúp ta thoát khỏi những nỗi cô đơn và những hệ quả tiêu cực là chúng
ta hãy dừng lại để suy nghĩ về những giá trị của con người và của cuộc sống.
Như chúng ta quan sát thấy trong câu chuyện vui
trên, chỉ một chút dừng lại bên vệ đường cũng đủ làm cho người đàn ông trên nhận
ra rằng dù sao cuộc sống vẫn còn đáng sống, cuộc sống tự nó vẫn có giá trị. Hơn
nữa, là người Kitô, chúng ta còn có mẫu gương của Chúa để chiến thắng và thách
thức sự cô đơn. Người biết đi vào trong thinh lặng để trở về với Thiên Chúa
Cha, để lắng nghe, để xác nhận sứ mạng được Chúa Cha trao phó là chu toàn thánh
ý Chúa Cha, Đấng đã sai Người vào trần gian:
"Lạy Cha, xin hãy cất lấy chén này khỏi
con, nhưng xin đừng theo ý riêng con mà vâng theo ý Cha mà thôi".
Chúa Giêsu luôn hướng về Cha, vì Người biết rằng
trong mọi hoàn cảnh, mọi thăng trầm và mọi đảo điên của cuộc sống chỉ có ý của
Thiên Chúa Cha mới giải thoát Người. Nhất cử nhất động của Chúa Giêsu đều nhằm
thực hiện thánh ý Chúa Cha. Vậy, bằng hết khả năng của mình, chúng ta hãy sống
cho trọn vẹn những giá trị cao đẹp của con người với ý thức rõ ràng về sứ mạng
lãnh nhận từ Chúa, với quyết tâm thực hiện thánh ý Chúa trong mọi sự.
Chắc hẳn có những lúc chúng ta cảm thấy cô đơn,
cảm thấy đơn thương độc mã, cảm thấy bất lực, mỏng dòn, khi đó ta cần biết mình
phải nương tựa vào Chúa, Đấng đã sống đến tột cùng của sự cô đơn và những yếu
đuối, nhưng đã toàn thắng và luôn sẵn sàng nâng đỡ ủi an chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã sống và chia sẻ với
chúng con trong nỗi cô đơn tột cùng của con người, trong bản tính nhân loại.
Xin ban ơn trợ lực để chúng con luôn biết hướng lên Ngài, tìm ra con đường Ngài
muốn chúng con đi, vì chúng con biết rằng chỉ có Chúa là Đấng giải thoát chúng
con khỏi những thăng trầm của cuộc sống, nhờ đó, chúng con sẽ vững vàng bước đi
trong hành trình đức tin.
R. Veritas