SỐNG ĐẸP GIỮA ĐỜI
Người xưa thường đề cao lối
sống của người quân tử. Người quân tử thấy chuyện bất bình thường ra tay cứu
giúp. Người quân tử luôn sống hào hiệp, sống vì đại nghĩa nên hy sinh bản thân.
Thế nhưng, con người ngày nay lại an phận thủ thường. Người ta ngại hy sinh cho
người khác. Người ta sợ “mang họa vào thân”. Người ta tìm an nhàn cho bản thân
nên chẳng dại gì “ăn cơm nhà đi vác tù và hàng tổng”. Xem ra lối sống của người
quân tử thấy chuyện bất bình ra tay giúp đỡ chỉ còn trên trang giấy học trò. Lối
sống ấy đã mất dần trong thời đại hôm nay.
************* *************
Người ta kể rằng: Ở bên
Trung Quốc, chiếc xe bus số 44 chở 13 hành khách đang chạy trên đường đồi. Trên
xe, hai thằng du côn có vũ khí để mắt tới cô tài xế xinh đẹp. Chúng bắt cô dừng
xe và muốn “vui vẻ” với cô. Tất nhiên là cô tài xế kêu cứu, nhưng tất cả hành
khách trên xe chỉ đáp lại bằng sự im lặng.
Lúc ấy một người đàn ông
trung niên nom yếu ớt tiến lên yêu cầu hai tên du côn dừng tay, nhưng ông đã bị
chúng đánh đập. Ông rất giận dữ và lớn tiếng kêu gọi các hành khách khác ngăn
hành động man rợ kia lại nhưng chẳng ai hưởng ứng. Và cô lái xe bị hai tên côn đồ
lôi vào bụi rậm bên đường...
Một giờ sau, hai tên du côn
và cô tài xế tơi tả trở về xe để tiếp tục lên đường… "Này ông kia, ông xuống
xe đi!” cô tài xế la lên với người đàn ông vừa tìm cách giúp mình.
Người đàn ông sững sờ, nói:
"Cô làm sao thế? Tôi mới
vừa tìm cách cứu cô, tôi làm thế là sai à?” Cô gái nhăn mặt nói: “Nếu ông không
xuống, xe sẽ không chạy.”
Điều bất ngờ là hành khách,
vốn lờ lảng hành động man rợ mới đây của bọn du côn, bỗng nhao nhao đồng lòng
yêu cầu người đàn ông xuống xe. Thậm chí một vài hành khách khỏe hơn đã lôi người
đàn ông xuống xe.
Chiếc xe bus lại khởi tiếp
hành trình. Cô lái xe vuốt lại tóc tai và vặn radio lên hết cỡ. Xe lên đến đỉnh
đồi và ngoặt một cái chuẩn bị xuống đồi. Phía tay phải xe là một vực thẳm sâu
hun hút.
Tốc độ của xe bus tăng dần.
Gương mặt cô lái xe bình thản, hai bàn tay giữ chặt vô lăng. Nước mắt trào ra
trong hai mắt cô.
Một tên du côn nhận thấy có
gì không ổn, hắn nói với cô tài xế: "Chạy chậm thôi, cô định làm gì thế hả?”
Cô tài xế không nói tiếng
nào nhưng xe chạy ngày càng nhanh hơn. Tên du côn tìm cách giằng lấy vô lăng,
nhưng chiếc xe bus lao ra ngoài, rơi xuống vực như mũi tên bật khỏi cây cung.
Hôm sau, báo địa phương
loan tin một tai nạn bi thảm xảy ra ở vùng “Phục Hổ Sơn”. Chiếc xe bus số 44 rơi xuống vực, tài xế và 13 hành khách đều thiệt mạng. Trong thành phố, có một
người đàn ông đọc bản tin trên báo đã khóc!
Quả thực, con người ngày
xưa khi thấy chuyện bất bình, người ta thường lăn xả để hòa giải cho nhau,
nhưng xem ra hôm nay, ít ai dám can thiệp vào chuyện người khác. Ít ai dám xông
pha để bảo vệ kẻ yếu đang bị ức hiếp. Người ta ngại dấn thân vào chuyện của người
khác. Xem ra con người ngày nay thường có xu hướng ích kỷ, chỉ lo cho bản thân
mình nhiều hơn là cho đồng loại. Con người ngày nay thích an nhàn nên ngại hy
sinh.
Lm. Jos Tạ duy Tuyền