Thời gian vẫn dần trôi. Như
chiếc kim đồng hồ mãi vần xoay. Thời gian chẳng đợi chờ ai bao giờ. Ngày hôm
qua đã thành quá khứ. Ngày mai còn chưa tới. Chỉ có ngày hôm nay đang trong tầm
tay. Có thể nói món quà quý báu nhất mà Thiên Chúa ban cho chúng ta hưởng thụ
chính là thời gian. Thời gian lại qua đi rất nhanh nếu chúng ta không biết hưởng
thụ thì thật uổng phí! Thời gian sẽ không chờ, thế nên, đừng chờ sau này mới
làm những việc mà đáng lý mình phải làm. Nếu không làm ngay hôm nay thì không
biết ngày mai chúng ta còn có cơ hội hay khả năng để thực hiện ước mơ của mình
hay không?
* Có những người con nghĩ rằng
khi lớn lên sẽ phụng dưỡng cha mẹ, thế nên tuổi nhỏ thì vẫn lười biếng, sống
thiếu trách nhiệm với gia đình, nhưng khi lớn lên thì cha mẹ đâu còn để mà thảo
hiếu.
* Có những người cha người
mẹ tưởng rằng mình còn nhiều thời gian để xây mộng ước, thế nên, vẫn cứ trì trệ,
không lo tương lai, đến khi già vẫn chưa có một mái nhà nương thân.
* Có những bạn trẻ tưởng rằng
thời gian còn dài, thế nên, vẫn vui chơi, có khi sa đọa, đến khi bệnh tật mới
biết mình không còn cơ hội cho tương lai.
* Có biết bao nhiêu mộng ước,
dệt thật nhiều nhưng vẫn dở dang vì chẳng đủ thời gian để hoàn thành.
* Có một người rất keo kiệt,
lúc nào cũng chắt bóp chẳng dám ăn tiêu gì. Tích cóp cả đời, anh ta để dành được
cả một gia tài lớn.
Không ngờ một ngày, Thần Chết
đột nhiên xuất hiện đòi đưa anh ta đi. Lúc này anh ta mới nhận ra mình chưa kịp
hưởng thụ chút gì từ số tiền kia. Anh ta bèn nài nỉ:
Tôi chia một phần ba tài sản
của tôi cho Ngài, chỉ cần cho tôi sống thêm một năm thôi.
Không được. - Thần Chết lắc
đầu.
Vậy tôi đưa Ngài một nửa.
Ngài cho tôi nửa năm nữa, được không? - Anh ta tiếp tục van xin.
Không được. - Thần Chết vẫn
không đồng ý.
Anh ta vội nói:
Vậy... tôi xin giao hết của
cải cho Ngài. Ngài cho tôi một ngày thôi, được không?
Không được. - Thần Chết vừa
nói, vừa giơ cao chiếc lưỡi hái trên tay.
Người đàn ông tuyệt vọng cầu
xin Thần Chết lần cuối cùng:
Thế thì Ngài cho tôi một
phút để viết chúc thư vậy.
Lần này, Thần Chết gật đầu. Anh run rẩy viết một
dòng:
Xin hãy ghi nhớ: "Bao
nhiều tiền bạc cũng không mua nổi một ngày".
* Thời gian thật quý hóa.
Quý hóa vì nó một đi mà không quay trở lại. Thời gian cho ta làm việc, cho ta
hưởng niềm vui nhưng chúng ta đã để lỡ thời gian khi lao vào những đam mê lầm lạc,
khi hăng say tranh chấp bon chen với cuộc đời. Chúng ta đã đánh mất niềm vui của
thời gian hiện tại. Đây mới là thời gian thực. Thời gian để sống và hưởng thụ.
Vì quá khứ đã vuột qua. Tương lai còn mù tối. Hiện tại mới quan trọng với chúng
ta. Hãy sống thật vui vẻ, lạc quan với hiện tại, vì đó là cách chúng ta không
lãng phí thời gian.
* Theo niềm tin kytô giáo,
thời gian là ân ban của Thiên Chúa. Thời gian Chúa ban cho con người dài ngắn
khác nhau. Điều đáng tiếc là ít ai bằng lòng với hiện tại. Không bằng lòng với
hiện tại, nên con người thường hay lo lắng, bon chen, dùng đủ mọi khả năng, sức
lực, tâm trí mong sống dài hơn, giàu có hơn, danh vọng và quyền lực hơn. Khi đã
đạt đến mục tiêu rồi con người lại cảm thấy một khoảng trống vắng trong tâm hồn
mà tất cả những lạc thú trần gian không thể lấp đầy. Dường như cuộc đời chẳng
có gì vừa ý, toại nguyện mãi mãi với con người, vì “được voi đòi tiên” là vậy.
* Chúa Giêsu phán: “Có ai
trong các ngươi lo lắng mà làm cho đời mình dài thêm một khắc không? Vậy nếu đến
việc rất nhỏ các ngươi cũng không có thể được sao các ngươi lo việc khác? Hãy
xem hoa huệ mọc lên thể nào: nó chẳng làm khó nhọc, cũng không kéo chỉ; song ta
phán cùng các ngươi, dầu vua Sa-lô-môn sang trọng đến đâu, cũng không được mặc
áo như một hoa nào trong giống ấy” (Lc 12, 25-26)
* Chúng ta hãy gác mọi lo
âu trăn trở để sống giây phút hiện tại thật bình yên và hạnh phúc. Hãy phó dâng
cho Chúa như muôn chim, muôn hoa để cho Chúa thực hiện theo sự quan phòng của
Ngài. Chúng ta hãy tin tưởng vào Thiên Chúa quyền năng, một Thiên Chúa nhân từ
sẽ làm mọi sự tốt nhất cho con người, vì chúng ta là hình ảnh của Ngài, là con
cái của Ngài, Ngài sẽ không bao giờ bỏ rơi chúng ta.