Thánh CLARA Đồng Trinh
(1193-1253)
Thánh Clara sinh năm 1193 tại
Assisi miền Umbria. Thuộc dòng họ danh giá Offreducciô. Người ta nói thánh nữ
sinh ra với nụ cười trên môi và không bao giờ thấy Ngài khóc. Ngài dành nước mắt
để tưới chân Chúa Giêsu chịu đóng đinh. Nghe biết một thanh niên giàu có đã trở
nên người nghèo thành Assisi, người thiếu nữ danh giá cảm kích trước mẫu gương
của thánh nhân. Trong khi gia đình nhắm cưới gả cho nàng, thì nàng chỉ nhắm đến
cuộc sống sám hối khiêm hạ. Sau khi nghe bài giảng của thánh nhân, Ngài đã đi tới
quyết định.
Khi ấy thánh Clara 18 tuổi.
Vào ngày Lễ Lá, 18 tháng 3 năm 1212, thánh nữ ăn mặc sang trọng tới nhà thờ
chính tòa dự lễ. Theo thói quen, các bà tiến lên nhận lá từ tay Đức giám mục.
Hôm ấy Clara quá xúc động, khiến chính Đức Giám Mục phải rời ghế đưa lá đến cho
Ngài. Chiều về, Ngài đã cùng với một người bạn lén bỏ nhà theo lối cửa hậu rồi
theo ánh đuốc tới gặp thánh Phanxicô tại Porsiuncola...
Giai thoại thật cảm động, một
cô gái 18 sang trọng đã bỏ tất cả những gì là quen thuộc và an toàn để đi theo
Đấng vô hình, còn Phanxicô 30 tuổi không có lấy một xu dính túi đã nhận lấy
trách nhiệm về cả tinh thần lẫn vật chất đối với cô. Giữa đêm xuân trong rừng
cây và dưới ánh đuốc của đoàn anh em. Clara buông xõa mái tóc huyền trên bàn thờ
cho Phanxicô cắt bỏ. Hành động hoàn toàn ngoại lệ và không với một chút quyền hạn
theo giáo luật. Phanxicô đã lãnh bản ly dị của Clara đối với thế gian, rồi gởi
đi vào một nữ tu viện Benedicto gần đó.
Biến cố nổ lớn làm cả thành
phố xúc động. Thế gian kết án Clara. Ông Monaldo, cậu thánh nữ đến nhà dòng bắt
thánh nữ về, nhưng Ngài ôm cứng chân bàn thờ quyết chọn Chúa mà thôi. Phanxicô
dẫn thánh nữ tới một nữ tu viện Bênêdictô khác, cùng với em của mình là Anê.
Sau cùng Phanxicô thiết lập cho Clara và cộng đoàn đã tăng số một tu viện tại
San Damianô, nơi đây bà Ortolanta, mẹ của thánh nữ cũng nhập dòng. Trong một thời
gian cộng đoàn độc lập như những người hành khất đầu tiên. Phanxicô viết cho cộng
đoàn một bản luật sống vắn gọn, đòi kỷ luật gắt gao và chay tịnh khắc khổ.
Dầu vậy, Clara con người đi
xa hơn cả ước muốn của thánh Phanxicô. Năm 1215 Phanxicô đặt Clara làm tu viện
trưởng và có lẽ đã trao cho Ngài một bản luật dòng thánh Bênêdictô. Nhưng một mục
chương nói rằng sự đơn sơ và nhiệt tình của chị em khiến cộng đoàn tăng số rất
nhanh.
Vào những năm cuối đời
thánh Phanxicô, mọi liên hệ với San Đômianô bị gián đoạn. Câu chuyện hay về bữa
ăn tối với Clara không được chính xác lắm. Nhưng cơn đau cuối cùng Phanxicô đã
được Clara cho trú ngụ trong một mái chòi bằng lá cây ở cổng tu viện Damianô,
nơi Phanxicô trước tác bài ca mặt trời. Ngài ban phép lành cuối cho Clara rồi về
Porziuncola và qua đời tại đó. Ngài cũng xin anh em đưa xác về Assisi qua ngã
San Đamianô. Thánh Clara và chị em tiếp rước và có dịp chiêm ngưỡng các vết
thương ở tay và chân Ngài.
Clara thực hiện đúng lý tưởng
của người nghèo thành Assisi. Đức Innôcentê III đã đích thân ban phép cho Ngài
được giữ đức nghèo khó tuyệt đối. Nhưng Đức Grêgôriô IX nguyên là hồng y
Ugôlinô đã muốn cải sửa luật cho phép nhà dòng có đất đai nhà cửa. Clara cưỡng
lại và năm 1228 đã được hưởng đặc ân như sở nguyện. Ngài đã thưa với Đức
Grêgôriô: - Thưa Đức Cha, xin tha tội cho chúng con, nhưng đừng tha cho con khỏi
theo lời Chúa.
Năm 1247, một lần nữa Đức
Innocentê IV kiểm soát lại luật thánh Phanxicô, muốn sống đời khó nghèo truyệt
đối. Luật này được Đức Innocente chấp thuận vội vã, hai ngày trước khi thánh nữ
qua đời. Năm 1893 người ta tìm thấy sắc chỉ nguyên thủy trong mộ thánh nữ.
Cuộc sống còn được ghi nhớ
bởi cuộc tàn phá năm 1241 của vua Frêdêrico II, nhờ lời cầu nguyện đắc lực của
Ngài. Trong cơn bệnh của Ngài, Đức hồng y Rainalđô, tức là đức giáo hoàng
Alexandrô sau này, đã đến trao mình Chúa và khuyên nhủ thánh nữ, thánh nữ trả lời:
- Từ khi nếm thử chén đắng và cuộc tử nạn của Chúa, con thấy không còn gì làm
con đau đớn nữa.
Sau khi chúc lành cho các nữ
tu đến thăm, Ngài nói với mình: - Hãy an tâm, ngươi đã theo đúng đường, cứ tin
tưởng vì Chúa tạo thành đã thánh hiến và không ngừng gìn giữ ngươi, đã yêu
ngươi với tình mẹ thương con, ôi lạy Chúa xin chúc tụng Chúa vì đã dựng nên
con.
Thánh nữ qua đời ngày 11
tháng năm 1253 và năm 1255 được suy tôn hiển thánh.