* Chúa cho con sông núi cỏ cây, hết muôn loài Chúa chẳng tiếc gì, Người còn ban muôn vàn tinh tú, với đêm thâu rồi lại đến ngày.
* Trí yếu đuối, lòng dại khờ, con được Người truyền hơi dưỡng nuôi.
* Có chi đâu, con có gì đâu, mà chỉ có trái tim lạnh lùng, Chúa thương đã sưởi ấm rồi, con xây tình mến là đền thờ chính trái tim mình.
* Sướng vui chi kiếp sống phù du, mà quên đời sống của thiên thu, cuộc đời người như giấc ngủ trưa, thú vinh hoa đâu được lâu dài.
* Chúa vẫn muốn một đền thờ, trong tâm hồn sạch như suối trong, những villas những đèn hoa, và áo mới Chúa đâu có cần.
* Chúa ơi, thấu hiểu con nhiều, con ca ngợi Chúa vì con được sống trong tình yêu.
------------- -------------
“Ngàn năm Chúa kể là gì, tựa
hôm qua đã qua đi mất rồi, khác nào một trống canh thôi!”
“Đời chúng con tàn tạ, kiếp
sống thoảng qua, một tiếng thở dài.
Tính tuổi thọ, trong ngoài
bảy chục, mạnh giỏi chăng là được tám mươi, mà phần lớn chỉ là gian lao khốn
khó, cuộc đời thấm thoát, chúng con đã khuất rồi.” (Tv 90)