Ngày kia, một tập sinh đến
hỏi Ðức Viện Phụ cao niên của đan viện:
- Thưa cha, xin cha giúp
con vài lời khuyên để con thực sự trở thành người của Chúa.
Vị Viện Phụ già trả lời:
- Con hãy vào phòng, đóng
kín cửa lại và cầu nguyện. Lời cầu nguyện sẽ dạy con mọi sự.
Thầy tập sinh lại hỏi:
- Thưa cha, đâu là điều kiện
chính giúp cầu nguyện đích thực?
- Ô! dĩ nhiên, đó là bầu
khí yêu thương. Ai cầu nguyện với tội lỗi và tâm tình thù hận trong lòng thì
cũng giống như một người dọn thức ăn thịnh soạn trên một cái dĩa bẩn hay như một
người nói hay nhưng hơi thở hôi thối.
Thầy tập sinh lại hỏi tiếp:
- Thưa cha, con rất hay
chia trí khi cầu nguyện. Làm sao để khỏi chia trí đây?
Ðức Viện Phụ đáp:
- Các chia trí cũng giống
như chim sẻ bay ngang trên trời. Con không thể ngăn cản chúng bay qua mái nhà
con ở. Nhưng con có thể ngăn cản không cho nó làm tổ trên mái nhà của con chứ?
Riêng đối với những tư tưởng xấu xa thì chúng giống như bọn ong bầu. Nếu con ngồi
yên, chúng sẽ bay đi nơi khác. Nhưng nếu con càng động đậy, chúng sẽ càng bổ
nhào đến hành hạ con.
Thầy tập sinh lại hỏi thêm:
- Tại sao khi cầu nguyện
con lại hay bị chán nản ngã lòng, thưa cha?
- Bởi vì con chưa thấy đích
điểm đời mình là gương mặt tuyệt vời của Thiên Chúa.
- Thưa cha, cho con hỏi câu
cuối cùng: Lời cầu nguyện có quan trọng thật không? Nó có quan trọng hơn hành động
không?
- Quan trọng lắm chứ. Bằng
chứng là ma quỉ hằng tìm mọi cách để quấy phá và khiến cho lời cầu nguyện trở
nên nặng nề. Nó tìm mọi phương thế khiến cho chúng ta ươn lười không muốn cầu
nguyện và làm cho chúng ta tin rằng cầu nguyện là vô ích.
ST
