BÀI HÁT: BỎ NGÀI CON BIẾT THEO AI
"Cách tuyệt vời để duy
trì bình an và tĩnh lặng không ngừng của tâm hồn là đón nhận tất cả từ bàn tay
của Chúa, lớn hoặc nhỏ, và trong bất cứ hoàn cảnh nào” – Thánh Dorotheus
"…Hãy theo thầy, tiếng
Ngài gọi con hôm nay, tiếng Ngài gọi con, gọi con hãy theo Ngài. Chúa gọi con từ
sớm mai hồng, gọi con khi mặt trời đứng bóng, gọi con khi chiều sắp buông. Hãy
theo thầy, tiếng Ngài gọi con trìu mến, bước theo thầy này lòng con quyết theo
Ngài…"
Đây là điệp khúc của bản nhạc
Hãy Theo Thầy của nhạc sĩ Gia Ân. Có lẽ ai trong chúng ta cũng có thể hiểu được
lời nhạc vì đó là lời mời gọi quen thuộc của Chúa Giêsu: “hãy theo Thầy”, và có
lẽ trong chúng ta cũng có lòng mong ước để đáp lại lời mời gọi ấy một cách trọn
vẹn.
Mặc dầu trong tâm hồn ta có
nhiều ao ước, nhưng chúng ta cũng biết lời mời gọi ấy không phải là lời mời gọi
suông nhưng mà là một lời mời gọi đầy thách đố. Vì khi Chúa Giêsu mời gọi ai,
Ngài cũng tỏ cho chúng ta biết ta sẽ mất những gì và được những gì để chúng ta
có thể đắn đo và thật sự chọn lựa.
Trong Phúc Âm Luca, Chúa
Giêsu nói câu “theo ta” tất cả là bốn lần. Lần thứ nhất Ngài gọi người thu thuế
Mát-thêu và ông ta đã hứa bỏ cuộc sống cũ và đón nhận cuộc sống mới (Lc 5:27).
Lần thứ hai là khi Ngài nhắc các môn đệ cái giá họ phải trả để theo Ngài khi
Ngài tiên báo về cuộc thương khó của Ngài lần thứ nhất (Lc 9:23). Lần thứ ba là
khi Ngài đi dọc đường và có hai người muốn theo Ngài nhưng họ chưa sẵn sàng bỏ
lại sau lưng những trách nhiệm làm người như chôn cất cha mình và từ giã gia
đình (Lc 9:59-62), và lần thứ tư là khi người thủ lãnh giàu có đến hỏi Chúa
Giêsu làm sao để được sự sống đời đời làm gia nghiệp và Ngài mời gọi ông theo
Ngài sau khi ông bán hết của cải (Lc 18:18-23).
Qua bốn câu chuyện trên,
chúng ta thấy được mỗi một người Ngài đòi hỏi họ một cách khác nhau vì mỗi một
người có một hoàn cảnh khác nhau. Khi Ngài mời gọi họ theo Ngài, Ngài nói họ cần
phải bỏ lại những gì cần thiết cho họ, chẳng hạn như với Mát-thêu có thể ông cần
phải hàn gắn lại với những người ông đã gian lận và lạm dụng. Còn các môn đệ
thì Ngài đòi hỏi các ông phải bỏ mạng sống. Còn hai người kia thì Ngài đòi hỏi
họ bỏ lại gia đình, không chôn cất cha già và cũng không từ giã gia đình. Ngay
cả việc chôn cất người cha của mình để sống trọn vẹn sự hiếu thảo của kẻ làm
con, Ngài cũng đòi hỏi họ sự hy sinh đó. Còn người thủ lãnh giàu có thì Ngài
đòi hỏi ông bỏ hết gia tài của mình.
Thế còn mỗi người chúng ta,
khi Ngài gọi thì chúng ta nghĩ Ngài sẽ đòi hỏi chúng ta phải bỏ những gì? Chúng
ta có sẵn sàng và có đủ can đảm để đáp trả lại lời mời gọi đó một cách chân
thành chưa? Có bao giờ chúng ta ngồi lại với chính mình và nói với Ngài"
con đã theo Chúa bao lâu nay nhưng con chưa bao giờ hỏi Chúa muốn gì nơi con,
và giờ đây xin Ngài dạy cho con biết con phải từ bỏ những gì để rồi con được
theo Ngài cho trọn” không? Lắm lúc chúng ta cứ nghĩ rằng chỉ có đi tu thì mới cần
bỏ mọi sự mà theo Ngài, hay là vì chúng ta đã đi tu nên chúng ta đã bỏ mọi sự để
theo Ngài. Có lẽ chúng ta nên có một cái nhìn mới về điểm này là tất cả mọi người
đều được mời gọi để theo Ngài trong mọi hoàn cảnh, và khi theo Ngài chúng ta
cũng cần hội đủ những điều kiện mà Ngài đòi hỏi nơi mỗi người chúng ta.
Trong mỗi bậc sống - độc
thân, đi tu, hay là lập gia đình - đều có những thách đố đòi hỏi chúng ta phải
từ bỏ để hội nhập vào bậc sống mà Chúa chọn cho mình. Đó là những hy sinh mà ai
cũng cần phải đối diện và đón nhận để tìm được niềm vui trong cuộc sống ấy. Bậc
sống độc thân thì có những thách đố và hy sinh của nó, chẳng hạn như phải tự lo
cho chính mình và phải đối diện với những thử thách trong xã hội về bậc sống của
mình. Bậc sống tu trì đòi hỏi chúng ta phải sống lời khấn của dòng và sống đời
sống cộng đoàn, nhưng bù vào đó chúng ta luôn có nơi nương tựa. Bậc sống gia
đình thì cũng có những bôn ba và lo lắng cho cuộc sống và cho con cái nhưng rồi
chúng ta cũng tìm được niềm vui của diễm phúc làm cha mẹ.
Điều mà có lẽ Chúa Giêsu
luôn đòi hỏi ở mỗi người chúng ta trong cả ba bậc sống đó là chúng ta cần phải
từ bỏ những gì Ngài sẽ tỏ cho chúng ta trong bậc sống của mình hầu chúng ta biết
theo Ngài trọn vẹn. Làm sao chúng ta có thể sống trong mỗi bậc sống của mình mà
vẫn chọn Ngài trên hết? Làm sao chúng ta có thể nhận ra lời mời gọi của Ngài
"từ sớm mai hồng, khi mặt trời đứng bóng, hoặc khi chiều sắp buông?"
Trong Phúc Âm Luca ở chương 9, khi Chúa Giêsu nói với các môn đệ về những thách
đố để theo Ngài, “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình
hàng ngày mà theo”, Chúa Giêsu muốn mời gọi chúng ta phải theo Ngài hàng ngày,
và trong mỗi hơi thở là một sự lựa chọn để theo Ngài.
Trong cuộc sống hàng ngày,
một cách cụ thể để theo Chúa Giêsu cho trọn là chúng ta có dám bỏ đi chỗ khác
khi bạn mình hay người thân trong gia đình đang nói xấu về người khác không?
Chúng ta có sẵn sàng chia sẻ cùng một không gian trong con tim của Chúa khi người
anh chị em của mình đối xử không tốt với mình không, hay khi người anh em của
mình nói những điều xúc phạm tới mình, chúng ta có dám chọn để ở trong bình an
của Chúa mà không cần phải trả đũa lại không? Khi chúng ta có chuyện lo lắng,
chúng ta có dám phó thác và tin vào sự quan phòng của Chúa và vẫn giữ mình
trong bình an của Ngài không? Hoặc khi chúng ta biết mình cần phải làm một điều
gì nhưng sợ người khác tự ái mà không dám nói ra, chúng ta có biết mang điều đó
vào cầu nguyện để xin Chúa dạy cho chúng ta biết đối diện nó và sẵn sàng làm những
gì Ngài dạy cho chúng ta không? Nói tóm lại, chúng ta có dám thực sự chọn để ở
trong bình an của Chúa bằng cách bỏ đi hoặc đối diện những gì làm cho tâm hồn
chúng ta bị giao động và đón nhận tất cả mọi sự, dù lớn dù nhỏ, như là những
món quà thiêng liêng của Chúa không?
Mỗi người chúng ta cần phải
thành thật trả lời cho sự chọn lựa của mình về việc đáp trả lời mời gọi của
Chúa trong mỗi giây phút của cuộc sống, và đó là cái giá đầu tiên chúng ta phải
trả khi chúng ta chọn Ngài. Ước gì mỗi người chúng ta đều biết lắng đọng để lắng
nghe và chọn lời mời gọi của Ngôi Lời Nhập Thể, Đấng đã chọn để ở giữa và chia
sẻ từng hơi thở với chúng ta hầu giúp chúng ta thật sự là những môn đệ chân
chính của Ngài trong bậc sống mà ta và Ngài cùng chọn.