Lời
tuyên xưng của thánh Phêrô: “Thầy là Đấng Kitô, Con
Thiên Chúa hằng sống”.
Chúa
Giêsu liền khen thưởng thánh Phêrô: “Phêrô, con là Đá
trên Đá này Thầy sẽ xây Hội Thánh của Thầy”. Con là
Đá: Đá ở đây vừa là tảng đá vừa là tên mới của
Simon.
Trong
Kinh thánh, khi trao nhiệm vụ đặc biệt cho một nhân vật
nào, Thiên Chúa thường đổi tên người đó (St 17,5-15.
35, 10. Tv 23, 34).
Quả
vậy, khi đổi tên Simon là Phêrô, tức là Đá, Chúa có ý
chỉ Phêrô sẽ là đá tảng vững chắc, trên đó Người
sẽ xây Hội Thánh của Người và Chúa còn hứa với
thánh Phêrô: quyền lực của quỷ thần sẽ không thắng
nổi. Như vậy Phêrô là một tảng đá, một tảng đá
chắc chắn, bền vững và kiên cố.
Phi
hành gia James Irwin, lái chiếc phi thuyền Apolo 15, sau khi
đáp xuống mặt trăng, ông đào một tạ đá đưa về
trái đất. Ông đem đi khắp thế giới để nói về sự
thành công vĩ đại của khoa học không gian ngày nay. Ngày
8/3/1973 James Irwin đã nói chuyện tại rạp Thống nhất ở
Sai gòn như sau:
Có
ba loại đá tượng trưng cho ba lãnh vực:
1/
Đá mê tín của những người bạc nhược, không tận
dụng khả năng của mình mà chỉ tin vào sức thần thiêng
giải quyết trong mọi lãnh vực cuộc sống. Loại đá nê
tín này khiến nhiều người lầm lẫn, vì tin rằng cứ
rờ vào là khỏi bệnh tật, thiat1 hoạn nạn, hết rủi
ro, được bình an!
2/
Đá nguyệt cầu (đá lấy từ mặt trăng), tượng trưng
cho tài khéo léo của khối óc và nỗ lực làm việc của
con người cộng tác với ơn Chúa.
Sự
thành công này, nhiều người đã quá cao vọng, đi đến
chỗ cực đoan và kiêu ngạo, tưởng khoa học sẽ giải
quyết thỏa đáng mọi khát vọng của con người! Nhưng
nếu có ai tài giỏi hơn tôi khi ngồi vào phi thuyền đi
vào không gian, mới thấy con người quá nhỏ bé, so với
quyền lực của vũ trụ, và số phận con người quá mong
manh như bong bóng xà phòng trong không khí. Do đó phải
biết rằng khoa học không bao giờ làm ra được cái máy
nói dối, chỉ những kẻ phủ nhận Thiên Chúa mới nói
dối và lại cho là khôn ngoan!
3/
Đá Kitô ngồi vào phi thuyền mới thấy con người không
thể cậy dựa hoàn toàn vào sức mạnh của phàm
nhân. Hơn lúc nào hết, ngay lúc này chỉ còn trông cậy
vào sự nâng đỡ của Thượng Đế cho con người một
niềm tin, niềm phó thác và sự bình tĩnh. Bởi
vì “Đi mãi đâu cho thoát thần trí Ngài, lẩn nơi nào
cho thoát được Thánh Nhan?
Con
có lên trời, Chúa đang ngự đó, nằm dưới âm ty vẫn
gặp thấy Ngài. Dù chấp cánh bay từ phía hừng đông
xuất hiện, đến ở nơi chân trời góc biển phương tây,
tại đó cũng tay Ngài đưa dẫn, cánh tay hùng mạnh giữ
lấy con” (Tv 139/138, 7-10).
Do
đó ơn Chúa phù trợ giúp cho chuyến bay của chúng tôi
được thành công rực rỡ là tôi tin vào Đức Kitô, vì
nếu Ngài ngoảnh mặt đi trong chốc lát là tôi chết ngay
(xem Tv 104/103,29)!
Vậy
ngồi ở trong phi thuyền nếu biết tin vào Đức Kitô để
đi đến nơi an toàn, thì người ở trong Hội Thánh tin
vào Đức Kitô, chắc chắn được Ngài trợ giúp, điều
chỉnh cách sống đạo, mới có thể bay về tới Thiên
cung, nơi mọi người tin Chúa đang mong chờ!
(Câu chuyện
của cha Đinh Quang Thịnh. Truyện góp nhặt trg 63-64)