BỎ NGÀI CON BIẾT THEO AI
Ai trong các con có bạn hữu
nửa đêm đến nhà mình nói: Bạn ơi, cho tôi mượn mấy tấm bánh, vì bằng hữu ở xa tới
mà tôi hết đồ ăn rồi. Người kia ở trong trả lời: Ðừng quấy rầy người ta, cửa
đóng rồi, trẻ nhỏ ngủ hết, ai dậy mà lấy cho ông được. Nhưng nếu họ cứ gõ hoài.
Ta bảo thật, người ấy không dậy mà cho vì tình bạn bè thì ít ra vì họ quấy rầy
nên cũng ráng dậy mà lấy cho họ. Nên Ta bảo cho các con rõ: Vì hễ ai xin, sẽ được,
ai tìm sẽ thấy, ai gõ sẽ mở cho (Lc. 11: 5-10).
Chúa bảo tôi đến gõ cửa, ở
đấy có chờ đợi. Ðó là lời xác định của Chúa. Như vậy, chắc chắn tôi sẽ bắt gặp
nếu tôi kiếm tìm, tôi sẽ tìm thấy nếu tôi van xin.
Nhưng trong đời, tôi đã
kinh nghiệm một nỗi bận tâm khó hiểu. Tôi gọi mà Chúa không đáp trả. Tôi xin mà
Chúa không cho. Có những vực sâu của tâm hồn, có những đêm dài bất an, tôi hướng
về Chúa nhưng tôi không gặp. Tôi không ước mơ những ước mơ lớn. Tôi chẳng xin
sang giàu. Tôi chỉ xin cho tôi nhẹ bớt khổ đau tâm hồn. Tôi chỉ xin cho đỡ kéo dài bệnh tật của thân
xác. Tôi chỉ xin Chúa soi cho tôi một ánh đèn khi tôi phải quyết định những vấn
đề quan trọng. Tôi chỉ xin Chúa giữ tôi lại trước đêm đen mịt mùng cám dỗ. Nhưng tiếng tôi từ vực sâu lại vọng về với
tôi trong nỗi vắng. Những lúc tôi cần Chúa nhất thì Ngài lại bỏ tôi đi xa. Vì
sao Người im tiếng?
Ngài im tiếng. Hay có phải
Ngài đang nói mà tôi không nghe? Ngài chối từ. Hay có phải cánh cửa đã mở mà
tôi không vào vì có vũ tiệc của mùa xuân trần thế ở chung quanh? Ngài im lặng.
Hay có phải Ngài bảo tôi: Hãy vào sa mạc, hãy ra bờ đá lặng thinh, hãy khép lại
bớt cửa lòng rồi con sẽ nghe thấy tiếng Cha. Nhưng tôi chán những bờ đá vắng vẻ,
và tôi đã yêu những vũ tiệc của mùa xuân trần thế ở chung quanh. Làm sao tim
tôi nghe được tiếng con họa mi đang hót khi mà bầy ve sầu đam mê đang kêu inh ỏi
trong hồn?
Ngài thờ ơ. Hay có phải
Ngài không đáp trả vì tôi bất xứng với ân sủng của Ngài. Chẳng ai có thể trách
vì sao không có mặt trời nếu họ cứ sống dưới hầm tối, vực sâu. Chẳng ai có thể
trách vì sao không có bình an nở giữa khu vườn tham lam. Người cha tốt là người
cha đóng cửa nhà mình để đứa con khỏi ngày ngày về lấy gia tài đi hoang đàng,
phung phí.
Vì sao Chúa không cho tôi
điều tôi xin? Ðã bao lần Chúa bắt tôi đi.
Gian nan. Mỏi mệt. Tôi muốn ghé tạm xuống đường ngồi nghỉ. Nhưng Chúa biết để tôi ngồi nghỉ, dần dà tôi
sẽ nghe theo tiếng nói của đất thấp, tôi sẽ lười biếng đối với tiếng gọi của trời
cao. Tôi trách vì sao Người không cho tôi lập nghiệp trên những ước mơ của tôi,
xin làm quê hương trên những ý nghĩ riêng tư của tôi. Ngài chẳng đáp trả, vì
Ngài biết đường dễ dãi sẽ dẫn đến hư đi. Trong những đêm đen như mù mịt, tôi gõ
nhưng cánh cửa chẳng mở. Phải chăng chỉ có Ngài, Ngài mới biết những gì là tốt
nhất cho phần rỗi của tôi. Như vậy, không đáp trả có là dấu chỉ của tình
thương?
Khi không đáp trả, đấy cũng
là một cách trả lời. Trả lời bằng lặng im nhiều khi lại là câu trả lời thâm sâu
và hàm chứa nhiều ý nghĩa.
Tôi không đến với ai mà tôi
biết chắc rằng tôi không thể tin cậy. Khi đến xin Chúa trợ giúp là tôi đặt niềm
tin nơi Ngài. Nếu đã đặt niềm tin thì sao lại có thể phân vân. Khi Ngài im lặng
như không đáp trả, tôi lo âu, thì đấy là dấu hiệu niềm tin đó không vững vàng.
Niềm tin là lời cầu nguyện
để xin được biến đổi. Như thỏi đất sét tin mình nằm trong tay người thợ lành
nghề. Người thợ gốm biết loại đất sét nào có sức chịu đựng để đúc gạch lót đường,
loại nào có thể tạc tượng. Niềm tin vững vàng là phó thác trong tay người thợ gốm
vì tin rằng mình được yêu thương và săn sóc. Tin vững vàng hệ tại phó thác rằng
Chúa là người thợ gốm khôn ngoan và không lầm lẫn trong công trình sáng tạo. Chứ
tin vững vàng không có nghĩa là tin mình sẽ biến đổi được ý định của Chúa để đạt
được điều mình xin. Có những lời xin chẳng
bao giờ được đáp trả nhưng lại là một ân sủng thật lớn lao.
************* *************
Lạy Chúa,
Mỗi khi con cầu nguyện thì
cho con biết xin được biến đổi, chứ đừng biến đổi Chúa. Làm sao con có thể biến
đổi sự khôn ngoan của Chúa thành sự vụng về của con. Khi con nài Chúa làm theo
ý con là con muốn đem sự hoàn hảo của Chúa thành những bất toàn giống như của
con.
Con ngỡ tiếng sói sủa là
vui tai. Con ngỡ lời mời của Satan là tha thiết. Con ngỡ trái táo hồng có hương
thơm, nào ngờ đâu con có biết sâu độc làm tổ ở bên trong. Những lời con xin nhiều
khi rất đẹp, nhưng chỉ là đẹp theo cái nhìn của con mà thôi.
Lạy Chúa,
Xin cho con hiểu rằng có những
lời xin mà Chúa chẳng thể đáp trả được. Và chính lúc Chúa im lặng lại là lúc
Chúa đang nói với con bằng ngôn ngữ nhiệm mầu nhất.
Tác giả bài viết: LM Nguyễn Tầm Thường