Dạo tháng 5/1990, Ðức Gioan
Phaolô II đã tôn phong chân phước cho một người thổ dân Mehico tên là Juan
Diego, người được Ðức Mẹ hiện ra tại Guadalupe...
Juan Diego là một người thổ
dân nghèo sống với người cậu tại làng Telpetlao thuộc ngoại ô thủ đô Mexico vào
khoảng thế kỷ 16. Một buổi sáng thứ bảy nọ, trên đường đi đến thánh đường để dự
thánh lễ, Juan Diego bỗng nghe có tiếng hát du dương từ trên một ngọn đồi. Anh
tiến lại gần và thấy một thiếu nữ xinh đẹp tự xưng là Trinh Nữ Maria. Ðức Mẹ
nói với người thổ dân nghèo như sau: "Ta muốn có một đền thờ được dựng lên
tại đây để Ta dùng tình thương, niềm cảm thông, sự giúp đỡ và bảo vệ của Ta mà
bày tỏ Thiên Chúa cho loài người. Con hãy đi gặp vị giám mục Mehico và nói với
Ngài rằng Ta sai con đến gặp Ngài để bày tỏ ý muốn của Ta. Con hãy tin tưởng rằng
Ta sẽ biết ơn con và ân thưởng cho con. Ta sẽ làm cho con được giàu có và tôn
vinh con".
Juan đến gặp vị giám mục,
nhưng anh ta buồn bã trở về làng, vì giám mục không tin lời của anh. Ðức mẹ lại
hiện ra cho anh một lần nữa và cũng sai anh mang một sứ điệp như thế đến cho vị
giám mục. Nhưng lần thứ hai, dù cho anh có van nài khóc lóc, vị giám mục vẫn một
mực không tin. Vị giám mục nói với người thổ dân nghèo rằng: "Nếu Ðức Mẹ
thực sự muốn điều đó thì xin Ngài hãy bày tỏ một dấu lạ". Và ngài bí mật
cho người theo dõi. Lần thứ ba, Ðức Mẹ lại hiện ra cho Juan Diego, nhưng Ngài bảo
anh: "Hãy trở lại vào ngày mai và Ngài sẽ cho vị giám mục một dấu lạ".
Ngày hôm sau, Juan Diego
không thể đến điểm hẹn với Ðức Mẹ được vì anh còn phải đi tìm thầy thuốc cho
người cậu đang mắc bệnh. Nhưng khi đi qua ngọn đồi, Juan vẫn được Ðức Mẹ hiện
ra. Ngài bảo đảm với anh rằng người cậu của anh sẽ được lành bệnh và thay vì để
Juan tiếp tục lên đường đi Mehico để tìm thầy thuốc, Ðức Mẹ đã sai anh đến nơi
Ngài hiện ra cho anh lần đầu tiên. Tại đây, Ngài sẽ cho anh những cánh hoa thật
đẹp và dấu lạ để mang đến cho vị giám mục... Lúc bấy giờ đang là mùa đông và ngọn
đồi nơi Juan được Ðức Mẹ hiện ra thường chỉ có những cây cỏ của sa mạc như các
loại gai và xương rồng. Thế nhưng, hôm đó, hoa bỗng nở rộ trong sa mạc. Juan
hái lấy dâng cho Ðức Mẹ, Ðức Mẹ sờ đến những cánh hoa và bảo anh lấy chiếc áo
choàng để đựng hoa mang đến cho vị giám mục...
Khi Juan vừa mở chiếc áo
choàng ra để lấy hoa cho vị giám mục xem thì lạ lùng thay, hình ảnh Ðức Mẹ đã
được in trên chiếc áo của anh... Tin ở lời Ðức Mẹ, vị giám mục đã tức tốc lên
đường đến làng Ðức Mẹ đã hiện ra cho anh Juan. Ngài nhận thấy người cậu của anh
đã được lành bệnh. Các cuộc lành bệnh lạ lùng đã diễn ra từ đó... Một đền thánh
dâng kính Ðức Mẹ đã được xây cất để rồi cuối cùng trở thành Vương cung thánh đường
Guadalupe như chúng ta vẫn quen gọi.
Trong thánh lễ tôn phong
chân phước cho Juan Diego tại đền thánh Guadalupe ngay buổi chiều chủ nhật khi
vừa đến Mehico, Ðức Gioan Phaolô II đã kêu gọi người dân Mehico hâm nóng lại
tinh thần truyền giáo. Truyền giáo theo đúng nghĩa là được sai đi để mang sứ điệp
đến cho người khác. Cũng giống như tất cả những ai được diễm phúc gặp Ðức Mẹ,
chân phước Juan Diego đã được sai đi... Phải vất vả nhiều lần và dĩ nhiên, với
sự giúp đỡ của Ðức mẹ, Juan Diego mới có thể thuyết phục được vị giám mục...
Người Kitô, từ bản chất là
người được sai đi và sứ điệp của họ chính là sứ điệp của yêu thương... Cùng với
những cánh hoa dâng tiến Mẹ, chúng ta được mời gọi để mang những cánh hoa yêu
thương đến cho mọi người. Tình thương, sự giúp đỡ của Mẹ dành cho chúng ta cũng
phải được chúng ta diễn đạt, cao rao qua cuộc sống dạt dào Tình Mến đối với mọi
người.