BỎ NGÀI CON BIẾT THEO AI
Tôi nổi giận, và Ngài bảo:
Hãy thứ tha.
Tôi run sợ, và Ngài bảo:
Can đảm.
Tôi nghi hoặc, và Ngài nói:
Hãy tín thác.
Tôi bồn chồn không ngơi, và
Ngài nói: Tĩnh lặng.
Tôi thích đi con đường
riêng của mình, và Ngài bảo: Hãy theo Ta.
Tôi muốn lập kế hoạch riêng
của mình, nhưng Ngài bảo: Hãy quên đi.
Tôi nhắm tìm của cải vật chất,
và Ngài bảo: Hãy bỏ lại đằng sau.
Tôi muốn được bảo đảm,
nhưng Ngài nói: Ta chẳng hứa hẹn gì.
Tôi thích sống đời riêng của
mình, và Ngài nói: Từ bỏ chính mình.
Tôi nghĩ mình tốt lành,
nhưng Ngài bảo: Tốt lành thôi chưa đủ.
Tôi thích làm ông chủ, và
Ngài nói: Phục vụ.
Tôi thích ra lệnh cho người
khác, nhưng Ngài nói: Hãy học vâng lời.
Tôi kiếm tìm tri thức, và
Ngài nói: Hãy tin.
Tôi thích sự rõ ràng, nhưng
Ngài lại nói bằng: Dụ ngôn.
Tôi thích thi ca, Ngài lại
nói Chuyện thực tế.
Tôi yêu sự yên tĩnh của
mình, còn Ngài lại muốn Tôi bị quấy rầy.
Tôi thích bạo lực, và Ngài
bảo: Bình an ở cùng chúng con.
Tôi rút gươm ra, nhưng Ngài
bảo: Ném đi.
Tôi nghĩ đến trả thù, nhưng
Ngài bảo: Đưa má bên kia.
Tôi nói về trật tự, và Ngài
bảo: Ta đến đem gươm giáo.
Tôi căm ghét, nhưng Ngài bảo:
Hãy yêu thương kẻ thù.
Tôi muốn gieo hoà hợp, và
Ngài nói: Ta đem lửa xuống thế gian.
Tôi thích làm người lớn nhất,
nhưng Ngài bảo: Hãy học làm trẻ nhỏ.
Tôi muốn ẩn thân, và Ngài
nói: Ánh sáng phải chiếu soi.
Tôi kiếm tìm chỗ nhất,
nhưng Ngài bảo: Xuống chỗ cuối cùng.
Tôi thích được quan tâm, và
Ngài nói: Đóng cửa lại mà cầu nguyện.
Không, tôi không hiểu Ông
Giêsu này. Ngài khiêu khích tôi làm tôi bối rối. Cũng giống như nhiều môn đệ
khác, tôi muốn đi theo một Ông Thầy khác, chắc chắn hơn và ít đòi hỏi hơn. Nhưng tôi cảm nhận được như
Phêrô: Tôi không biết ai khác có "Lời ban sự sống đời đời”