Trong công cuộc xây dựng
gia đình, không thể một mình đàn ông xây dựng, cũng không thể một mình người
đàn bà có thể xây dựng nổi, mà đòi buộc cả hai bên cùng nỗ lực xây dựng như người
ta nói:
Đàn ông xây nhà, đàn bà xây
tổ ấm.
1. Tránh đơn thương độc
mã.
Đơn thương độc mã là một
thành ngữ có ý nói: hễ ai đó chỉ có một mình phải gánh vác, phải đương đầu với
công việc nặng nhọc hoặc nguy hiểm mà không được sự hỗ trợ của người khác.
Đó là tình trạng đơn độc lẻ
loi.
Đơn thương độc mã là thành
ngữ Hán-Việt, trong đó có đơn đối độc,
thương đối mã. Xét về nghĩa đen, đơn là một, là chiếc, trái với kép và đôi, còn
độc có nghĩa là một mình. Sự láy nghĩa giữa đơn và độc trong thành ngữ nhấn mạnh
sự lẻ loi, đơn độc. Các từ thương với nghĩa là ngọn giáo, mã với nghĩa là ngựa
đều chỉ phương tiện võ khí chiến đấu. Tổ
hợp các thành tố với nhau, ta có thành ngữ đơn thương độc mã với nghĩa đen là
“một ngọn giáo một con ngựa”.
Đối với một người ra trận
thì một ngọn giáo, một con ngựa là đủ, không thiếu thốn gì. Nhưng đối với một
trận chiến đấu mà một bên là cả một đạo quân hùng dũng và một bên chỉ có một ngọn
giáo, một con ngựa thì tương quan lực lượng thật quá chênh lệch và cái thế đơn
độc, lẻ loi càng bộc lộ rõ ràng. Trong cảnh huống này thành ngữ đơn thương độc
mã không còn được hiểu với nghĩa đen là “một giáo, một ngựa” mà biểu thị một
con người lẻ loi, đơn độc trong chiến trận. Điều dễ nhận thấy là do chỗ gắn liền
với gươm, giáo, gắn liền với giao tranh mà ý nghĩa của thành ngữ đơn thương độc
mã chủ yếu được dùng để chỉ sự đơn độc, lẻ loi trong chiến đấu với quân thù.
Tuy nhiên, trong sử dụng
ngôn ngữ, thành ngữ này cũng được dùng để chỉ các phạm vi hoạt động khác. Cho đến
ngày nay, thành ngữ đơn thương độc mã được dùng rộng rãi trong tiếng Việt hàm
chỉ tất cả những việc làm thiếu sự hỗ trợ của người khác, phải tự mình đương đầu
với khó khăn, vất vả, hiểm nguy, bất kể đó là công việc trong chiến đấu, sản xuất
hay hoạt động khoa học.
(Hoàng văn Hành, Kể chuyện,
thành ngữ, tục ngữ, 2003, tr 205-207)
2. Hãy chung lưng đấu cật.
Thành ngữ “chung lưng đấu cật”
có nghĩa là cùng góp sức và dựa vào nhau trước khó khăn chung (Từ điển tiếng Việt,
Hoàng Phê chủ biên, 1988).
Chung lưng đấu cật là một
cách nói về truyền thống đoàn kết của nhân dân ta. Nó biểu thị sự hợp tác giữa
một tập thể để chống chọi và vượt qua, chiến thắng khó khăn, để đi đến một một
mục đích chung cao đẹp (Sđd, tr 153).
Muốn xây dựng được một mái ấm
gia đình vợ chồng luôn phải chung sức chung lòng, kề vai sát cánh mới mong đi đến
thành công:
Em về cắt rạ đánh
tranh,
Chẻ tre, chẻ lạt cho anh lợp
nhà.
Sớm khuya hoà thuận đôi
ta,
Hơn ai gác tía, lầu hoa một
mình
3. Hãy đồng cam cộng khổ.
Thành ngữ “đồng cam cộng khổ”
là một thành ngữ Hán Việt mà ý nghĩa của nó được hình thành trên cơ sở nghĩa biểu
trưng của các thành tố: đồng(cùng), cam(ngọt), cộng(chung), khổ(đắng). Ở thành
ngữ này, vị ngọt (cam) biểu trưng cho sự sung sướng, hạnh phúc, vị đắng (khổ)
biểu trưng cho sự bất hạnh, hoạn nạn.Từ ý nghĩa cụ thể cùng hưởng vị ngọt, cùng
chung vị đắng, thành ngữ đồng cam cộng khổ hình thành nên ý nghĩa khát quát của
nó. Trong hạnh phúc hay bất hạnh, con
người cần phải san sẻ cho nhau, cùng hòa vào cuộc sống chung, coi niềm hạnh
phúc hay nỗi bất hạnh của mọi người như của mỗi người và như của riêng mình vậy.
Đàn ông đi biển
có đôi,
Đàn bà đi biển
mồ côi một mình.
Câu ca dao trên đây có lẽ
cũng đồng nghĩa với câu tục ngữ sau đây:
Đàn ông vượt bể
có chúng có bạn,
Đàn bà vượt cạn
chỉ có một mình.
Truyện: chia ngọt sẻ bùi.
Câu thành ngữ đồng cam cộng
khổ cũng đồng nghĩa với chia ngọt sẻ bùi. Kiểu nói thường được hiểu theo nghĩa
bóng là hai người luôn cảm thông và nâng đỡ nhau trong cuộc đời. Thế nhưng, vào
cuối tháng 10/1994, báo chí Mỹ đưa tin về một cặp vợ chồng vừa mới thành hôn,
chưa kịp đi hưởng tuần trăng mật thì người chồng 46 tuổi đã phải nhập viện vì
thận hư, phải thay gấp mới mong sống nổi!
Người vợ cũng sẵn sàng nhập viện với chồng, chịu giải phẫu để chia cho
anh... một trái thận! Một sự chia sẻ rất
cụ thể và rất quí giá. “Chia ngọt sẻ bùi” ở đây hiểu theo cả nghĩa đen nữa.
Thế là cả hai vợ chồng đều
vui vẻ hưởng những ngày đầu đời hôn nhân trong bệnh viện.
KẾT LUẬN
Mái ấm gia đình luôn là
công lao xây dựng của vợ chồng, không riêng của ai. Mỗi người xây đắp một phương
diện. Phải biết vun xới cho gia đình, “của chồng công vợ”, đừng sống như chỉ có
một mình mà hãy thực hiện lời dạy trong Thánh Kinh: ”Tôi muốn trở nên mọi sự
cho mọi người”, ít ra hãy thực hiện điều ấy cho người bạn đời.
Lm Giuse Đinh lập Liễm