1. Không phàn nàn lẫn
nhau. Mỗi người là quà tặng, là biểu lộ
tình yêu và chăm sóc của Chúa cho nhau. Tạ ơn Cha trên trời vì đã qui tụ chúng
ta lại với nhau.
2. Đừng quên rằng mỗi người
là một dụ ngôn tình yêu và hiệp thông của Chúa Thánh Thần, để làm cho con đường
dẫn tới đức tin được dễ dàng hơn cho những ai chưa biết Chúa Giêsu Kitô (chiều
kích truyền giáo).
3. Hãy sẵn sàng từ bỏ chính
mình, chấp nhận thánh giá, và vác đỡ thánh giá cho nhau, bởi vì một cộng đoàn
đích thực chắc chắn có khả năng từ bỏ và chết đi cho chính mình (chiều kích khổ
chế).
4. Cộng đoàn vệ tinh sở tại
không phải là cộng đoàn duy nhất. Mỗi thành viên đều sống thuộc về Hội Dòng (Nhà
Mẹ) và luôn luôn ở trong Hội Dòng, ra khỏi nhà nhưng không bao giờ ra khỏi cộng
đoàn. Mỗi người sẽ sẵn sàng để được sai đến bất cứ nhà nào của Hội Dòng hay đảm
trách bất cứ sứ vụ nào Hội Dòng trao cho.
5. Một cộng đoàn cầu nguyện
chung với nhau sẽ luôn ở lại gắn bó cùng nhau. Hãy làm cho cộng đoàn sống như
“cô dâu” đích thực và luôn cầu nguyện trong sự kết hiệp mật thiết với “Chú Rể
Giêsu”. Hãy làm cho cộng đoàn trở nên phản ánh đẹp đẽ của Giáo Hội cầu nguyện,
cảm thấy buồn lòng vì sự vắng mặt của một thành viên nào khỏi giờ cầu nguyện của
cộng đoàn, và đừng quên cầu nguyện cho người anh em vắng mặt ấy.
6. Nếu là con cái của Cha
trên trời, chúng ta đừng sống như những người nô lệ, trái lại phải sống với tự
do của những con người của Thiên Chúa và là anh em của nhau. Không một ai có
quyền bẻ gãy tình huynh đệ nền tảng ấy. Trong cộng đoàn, mỗi người nên được tự
do nói và bộc lộ đúng như mình suy nghĩ. Dĩ nhiên lời nói cuối cùng và quyết định
tối hậu phải thuộc về Bề Trên. Điều đó sẽ dẫn đến vâng lời đối thoại và trưởng
thành trong mối hiệp thông cộng đoàn. Người và ta, trên và dưới gặp được nhau,
hiểu được nhau thì mọi việc đều được giải quyết dễ dàng và tốt đẹp.
7. Tất cả phải tham dự vào việc
quản trị cộng đoàn, chứ không phải chỉ một vài thành viên lấy mọi quyết định
thay cho cả cộng đoàn. Mỗi người đều có quyền nói lên ý nghĩ và quan điểm của
mình trong sự tôn trọng lẫn nhau vì ích lợi chung của cộng đoàn. Hãy thực thi tự
do của con cái và ngôn sứ của Chúa, cả khi việc đó có thể làm cho bản thân phải
đau khổ, miễn là nó làm gia tăng sự hiệp thông huynh đệ và phát triển cộng
đoàn.
8. Đừng bỏ quên người nghèo,
hãy mở rộng cửa nhà đón họ, biến họ thành những vị khách được ưu đãi của cộng
đoàn, hãy dành cho họ một chỗ trong nhà, một chỗ nơi bàn ăn của chúng ta. Chúa
Giêsu đến viếng thăm chúng ta qua họ. Chớ để bao giờ phải chịu đựng nỗi bối rối
vì đã xua đuổi Chúa ẩn mình nơi người cùng khổ.
9. Hãy là một cộng đoàn gần
gũi với dân chúng. Thường xuyên đối thoại với họ bằng cuộc sống và hành động,
như Chúa Giêsu đã từng làm và ĐTC Phanxicô thường nhấn mạnh việc đi ra gặp gỡ.
Tuy nhiên, đừng đánh mất căn tính của chúng ta khiến người ta khó chịu: “Tu gì
vậy mà tu?” Hãy hòa đồng chứ không đồng hóa: Dân chúng cần đến chúng ta trong
tư cách chúng ta là tu sĩ.
10. Hãy là một cộng đoàn vừa ở
trong nhà vừa ở ngoài sứ vụ, vì cuộc sống chúng ta vừa chiêm niệm vừa hoạt động,
vừa xuất thế vừa nhập thế. Hãy tránh mọi hình thức cá nhân chủ nghĩa để khỏi
đánh mất những đặc tính tối ưu của tinh thần hiệp thông. Đối với một tu sĩ, một
việc nhỏ mọn được thực hiện trong tinh thần hiệp thông có giá trị và ý nghĩa
hơn một kế hoạch lớn lao với tinh thần cá nhân chủ nghĩa. Hiệp nhất trong sứ vụ
là một dấu hiệu hùng hồn của Nước Chúa. Hãy sống tinh thần Hội Dòng là một đại
gia đình gồm nhiều thế hệ, luôn biết đón nhận nhau, yêu thương tha thứ, quên bỏ
lỗi lầm và xây dựng cho nhau: “Dập dìu kẻ trước người sau, sức riêng một ít góp
vào lợi chung”.
With Prayers and Have A
Blessed Day.