Đức Hồng Y Fulton Sheen, diễn
giả nổi tiếng trên đài truyền thanh truyền hình Hoa Kỳ, đã có lần kể lại như
sau: Tại Nam Tư trong một lần giúp lễ, một cậu bé đã vô tình đánh rơi lọ nước.
Vị linh mục tức giận tát cậu bé và thét lên: Cút đi, đừng bao giờ trở lại đây nữa.
Quả thật, cậu bé đó đã không bao giờ trở lại nhà thờ nữa, và sau này trở thành
lãnh tụ của nước Nam Tư, cậu bé tên là Ti-Tô.
Tôi còn nhớ khi mình là cậu
giúp lễ tại nhà thờ chính tòa, lúc đó tôi lên 7 tuổi. Trong một phiên giúp lễ,
tôi cũng đã có lần đánh rơi lọ rượu. Có lẽ ngay một trái bom nguyên tử nổ cũng
không to bằng âm thanh của một lọ rượu rơi trên nền đá cẩm thạch. Tôi sợ tưởng
chết đi được, vì mấy cậu bé giúp lễ chúng tôi cứ nghĩ Đức cha là người rất
nghiêm khắc. Thế nhưng sau thánh lễ, Ngài gọi tôi lại và hỏi: "Lớn lên con
sẽ học ở trường nàỏ". Rồi ngài nói tiếp: "Con có bao giờ nghe nói
Louvain không?" Tôi đáp: "Thưa Đức cha, chưa". Ngài nói: "Vậy
thì con hãy về nói với mẹ con rằng khi lớn lên, con sẽ vào học tại trường Đại học
Louvain".
Tôi không ngờ rằng hai năm
sau khi chịu chức linh mục, tôi đã được Đức giám mục giáo phận chỉ định đi học
tại đại học Louvain. Cũng một biến cố, một lỗi lầm như nhau, nhưng tôi đã đi về
hướng này, còn Ti-Tô thì đi về hướng ngược lại.
*************
Lỗi lầm và yếu đuối là điều
bình thường của con người ở bất cứ địa vị nào. Do đó, chúng ta không nên thất vọng
vì sự sai lầm của kẻ khác. Trái lại, chúng ta có thể tin tưởng nơi họ với niềm
xác tín Thiên Chúa yêu thương tất cả mọi người. Với tình yêu và ân sủng của
Ngài mỗi người đều có một giá trị riêng cho dù chúng ta có xấu xa tồi tệ thế
nào đi nữa. Thánh Phaolô đã xác quyết: "Đức Kitô đã chết vì chúng ta, ngay
khi chúng ta còn là những người tội lỗi ." (Rm 5,8)
Tiếc thay, có những người
không nhìn nhận Thiên Chúa yêu thương mình, họ vất vả tạo cho mình môt vẻ đáng
yêu, một giá trị nào đó mà chính họ cũng không cảm nhận được trong lòng. Chúng
ta không thể là con người hoàn toàn xấu xa, bởi vì Thiên Chúa ở trong chúng ta
và tình yêu của Ngài cũng sẽ biến đổi chúng ta: "Chúa Cha yêu chúng ta dường
nào, đến nỗi chúng ta được gọi là con Thiên Chúa" (1Ga3,1). Do đó, giá trị
nơi con người là một thực tại không cần phải minh chứng mà chỉ cần con người biết
mở rộng lòng để đón nhận.
Trong nhiều tác phẩm của
các họa sĩ thời danh có những nét vẽ xem ra như bị quên lãng bỏ rơi, dù vậy,
không nét vẽ nào ngoài ý định của tác giả, và mỗi nét xa vời đó đều chất chứa một
giá trị riêng của nó. Con người cũng vậy, sư. hiện diện của mỗi người trên trần
gian này đều do ý định của Thiên Chúa. Ngài tạo dựng và điều khiển vì tình
thương, cho dù con người luôn yếu hèn và bất xứng.
Sự ích kỷ thường làm cho
chúng ta muốn nhận lãnh mà không muốn cho đi, muốn tha thứ cho mình mà bắt lỗi
kẻ khác. Nhưng Thiên Chúa dạy và làm gương cho chúng ta rằng: hãy chấp nhận
mình và chấp nhận kẻ khác, tha thứ cho sự lỗi lầm của mình và lỗi lầm của kẻ
khác, chấp nhận những bất toàn của mình và những bất toàn của kẻ khác:
"Anh em hãy có lòng nhân từ như Cha anh em là Đấng nhân từ" (Lc
6,36). Chính vì sự bất toàn của mình mà chúng ta được tràn đầy ơn sủng. Thánh
Phaolô đã dạy: "Nơi đâu có tội lỗi thì ân sủng càng tràn đầỵ"
Lạy Chúa, Chúa luôn xét xử
con bằng tình thương của Chúa, Chúa cũng muốn con chấp nhận sự yếu đuối của
chính mình và sự yếu đuối nơi anh chị em con.
Với tình yêu và ân sủng của
Chúa, con là người có giá trị và tốt đẹp. Xin tình yêu của Chúa chiếu sáng
trong con và biến đổi con mỗi ngày nên tốt đẹp hơn.