BÀI
HÁT: MẸ VỀ TRỜI
Lời Chúa: Lc 1, 39-56
39 Hồi ấy, bà Ma-ri-a vội vã lên đường, đến miền núi, vào một thành
thuộc chi tộc Giu-đa. 40 Bà vào nhà ông Da-ca-ri-a và chào hỏi bà Ê-li-sa-bét. 41 Bà Ê-li-sa-bét vừa nghe tiếng bà
Ma-ri-a chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được đầy tràn Thánh Thần, 42 liền kêu lớn tiếng và nói rằng:
"Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang
cũng được chúc phúc. 43 Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này? 44 Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em
chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. 45 Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ
thực hiện những gì Người đã nói với em."
46 Bấy giờ bà Ma-ri-a nói: "Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
47 thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
48 Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời
sẽ khen tôi diễm phúc.
49 Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật
chí thánh chí tôn!
50 Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
51 Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí
kiêu căng.
52 Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm
nhường.
53 Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có, lại đuổi về
tay trắng.
54 Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
55 như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người nhớ lại lòng
thương xót
dành cho tổ phụ Áp-ra-ham và cho con cháu đến muôn đời."
56 Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ ba tháng, rồi trở về nhà.
************* *************
Nói về Maria, viết về Mẹ,
muôn đời sẽ không có ngôn từ nào hay chữ nào có thể diễn tả cho hết được những
đặc ân và những nhân đức cao quí, tuyệt vời Thiên Chúa đã dành cho Đức Trinh Nữ
Maria. Chỉ với đức tin, sống trong lòng tin nhân loại mới nghiệm ra quả thực Mẹ
Maria đã có một vai trò đặc biệt và hết sức quan trọng trong lịch sử cứu rỗi
nhân loại! Mẹ đã được tuyển chọn giữa muôn người nữ để đón nhận trong cung lòng
trinh khiết Con Thiên Chúa làm người.
Mừng lễ Đức Mẹ lên trời hôm
nay, nhân loại sẽ được chiêm ngắm hình ảnh đẹp nhất của Mẹ Maria, vẹn tuyền,
trinh trong đang hưởng phúc bên ngai tòa Thiên Chúa trên nước trời. Lời xin
vâng của Mẹ đã biến đổi hoàn toàn con người Mẹ, Mẹ Maria trong giây phút thinh
lặng nhưng hoàn toàn bỡ ngỡ, kinh ngạc trước lời truyền tin của sứ thần
Gabriel. Đây là giờ của lời hứa mà các tổ phụ và ngôn sứ trông chờ. Mẹ ngạc
nhiên, bối rối, lo âu trước một sứ điệp hết sức quan trọng, một tin vui to lớn
mà bất cứ người thiếu nữ nào lúc đó cũng muốn có được:” Và này đây bà sẽ thụ
thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao cả, và sẽ được
gọi là Con Đấng tối cao” (Lc 1, 31-32)
Lời của sứ thần Thiên Chúa
như một tiếng sét làm cho Maria, người nữ tử Sion hết sức run sợ, nhưng sứ thần
Gabrien liền trấn an: “Thưa bà Maria, xin đừng sợ, vì bà đẹp lòng Thiên Chúa”(Lc 1, 30).
Lời loan báo Tin Mừng này ứng
nghiệm lời các ngôn sứ nói trước còn hơn những điều họ dám nghĩ và Thiên Thần cắt
nghĩa, lý giải việc đó sẽ được thực hiện, xảy ra như thế nào: "Thánh Thần
sẽ ngự xuống trên bà, và quyền năng Đấng tối cao sẽ rợp bóng trên bà, vì thế, Đấng
Thánh sắp sinh ra sẽ được gọi là Con Thiên Chúa ”(Lc1,35)
Maria trong biến cố này đã
hoàn toàn phó thác và tin tưởng vào Thiên Chúa. Maria với tâm hồn rất đơn sơ,
thành thực và tế nhị đã thưa với sứ thần Thiên Chúa:” Việc ấy sẽ xảy ra cách
nào, vì tôi không biết đến việc vợ chồng”(Lc 1, 34). Thiên Thần liền giải
thích cho Maria như trên, nên dù mới được cắt nghĩa, mới được Thiên Thần lý giải
cùng với trường hợp của bà Isave, người chị họ của Maria đã mang thai 6 tháng,
người được coi là son sẻ và dù chưa hiểu cách tường tận, nhưng với lòng tin tuyệt
vời, Maria đã nhanh chóng thưa với Thiên Thần:” Vâng, tôi đây là nữ tỳ của
Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi theo lời sứ thần truyền”(Lc 1, 38).
Lời thưa xin vâng của Maria
đã làm đảo lộn tất cả và ta có thể nói không sai nếu không có lời xin vâng của mẹ
Maria với đức tin sắt đá nhân loại mãi mãi vẫn chìm ngập trong tội lỗi, trong đớn
đau và trong bóng tối. Chính lời thưa xin vâng trọn vẹn của Mẹ Maria trong lòng
tin và tín thác của Mẹ đã làm cho Ngôi Lời thành xác phàm và cư ngụ giữa nhân
loại để cứu thoát mọi người khỏi sự dữ: "Ngôi Lời đã trở nên người phàm và
cư ngụ giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Người, vinh
quang mà Chúa Cha ban cho Người, là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật”(Ga 1,
14).
Mẹ Maria quả thực đã được
Thiên Chúa tuyển chọn giữa con cái loài người để Maria đón nhận ơn cứu độ của
Thiên Chúa nơi thân xác của Người , mà còn đón nhận ơn cứu độ nơi chính tâm hồn
của Người. Mẹ Maria đã là người nữ đầu tiên trong hàng ngũ loài người đón nhận
trọn vẹn ơn cứu độ của Thiên Chúa. Tuyên xưng Đức Mẹ Maria Hồn Xác lên Trời, Vì
được chọn giữa muôn người trong con cái loài người ở thế gian này, Thiên Chúa
đã dành cho Mẹ Maria những đặc ân cao quí nhất mà không người nào trong con cái
loài người được đón nhận.
Đặc ân vô nhiễm nguyên tội,
làm Mẹ Thiên Chúa và hồn xác lên trời là những hồng ân quí giá nhất Thiên Chúa
dành cho Mẹ. Tuyên xưng Mẹ Maria hồn xác lên trời là nhìn nhận Mẹ đã hưởng trọn
vẹn ơn cứu độ của Thiên Chúa khi Mẹ nắm giữ vai trò quan trọng nhất trong việc
Mẹ thực hiện ơn cứu độ của Thiên chúa trong lịch sử nhân loại. Mẹ Maria thực sự
là một con người trong hàng ngũ con người trong nhân loại đã lắng nghe, đón nhận
và thực thi lời Chúa để trở thành con người được cứu độ. Thiên Chúa đã dành cho
Maria những đặc ân lớn lao trong đó có ân huệ: "hồn xác lên trời”, với đặc
ân này không phải vì Maria đã cưu mang và hạ sinh Con Thiên Chúa, nhưng vì Mẹ
đã nghe và thực hiện lời Chúa, nghĩa là trở thành một con người giữa nhân loại
được cứu độ trọn vẹn.
Như thế, những ân huệ đặc
biệt mà Thiên Chúa dành cho Đức Trinh Nữ Maria, cũng là những ân sủng Thiên
Chúa dành cho mỗi người chúng ta . Với đặc ân linh hồn và xác lên trời, ta hãy
nghe Đức Thánh Cha Piô XII tuyên bố tín điều vô ngộ này:” Chúng Tôi công bố,
tuyên xưng và định tín giáo lý đã được Thiên Chúa mạc khải này: Đức Maria trọn
đời đồng trinh, Mẹ vô nhiễm của Thiên Chúa, sau khi hoàn tất cuộc đời dương thế,
đã được đưa lên trời hiển vinh cả hồn lẫn xác”
(Munificentissimus Deus, Đức
Giáo Hoàng Piô XII tuyên bố ngày 01 tháng 11 năm 1950). Lạy Chúa, Chúa đã đoái
thương nhìn đến tôi tớ khiêm nhượng của Chúa là Đức Trinh Nữ Maria, và ban ân
huệ tuyệt vời là cho Người làm Mẹ của Con Một Chúa nhập thể, và hôm nay còn ân
thưởng cho Người vinh phúc vô song. Phần chúng con đã được Chúa thương cứu chuộc,
xin Chúa nhận lời Đức Trinh Nữ cầu thay nguyện giúp, cho chúng con cũng được hưởng
vinh quang trên trời”
(Lời nguyện nhập lễ, lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời).
Linh
mục Giuse Nguyễn Hưng Lợi DCCT
************* *************
Bước theo Mẹ trên đường lên
trời.
Hôm nay, tôi xin phép được
chia sẻ đôi chút về những gì tôi đã trải qua trên con đường “Xin Vâng”.
1. Đức Maria đã lên trời.
Tôi tin tưởng tôi cũng sẽ được lên trời. Đức Maria là mẹ tôi. Mẹ đã lên trời bằng
con đường nào, thì tôi là con Mẹ, cũng sẽ lên trời bằng con đường đó.
Con đường Mẹ lên trời là
con đường “Xin Vâng”.
- Xin vâng lắng nghe lời
Chúa,
- Xin vâng đón nhận Lời
Chúa,
- Xin vâng tin vào Lời
Chúa,
- Xin vâng thực thi Lời
Chúa.
Bốn việc đó đều diễn tiến một
cách nhẹ nhàng, nhưng mạnh mẽ nhờ ơn Chúa Thánh Thần. Nhờ vậy Đức Mẹ trở thành
một tạo vật mới ngay khi còn sống trên con đường về trời.
2. Đức Mẹ đã dạy tôi, đã dắt
dìu tôi trên con đường đó.
Hôm nay, tôi xin phép được
chia sẻ đôi chút về những gì tôi đã trải qua trên con đường “Xin Vâng”.
3. Xin vâng lắng nghe lời
Chúa.
Đúng là phải lắng nghe
trong cầu nguyện và hồi tâm, tôi mới nhận ra được việc Chúa đến với tôi. Xưa
Chúa đã phán: “Này đây Ta đứng trước cửa và gõ. Ai nghe tiếng Ta và mở cửa, thì
Ta sẽ vào nhà người ấy”(Kh 3,20).
Chúa đã đến gõ cửa lòng tôi
rất nhiều lần và bằng nhiều cách. Tôi đã nghe được tiếng gõ cửa lòng tôi, do
Chúa thực hiện, như Đức Mẹ xưa. Nghĩa là, như Đức Mẹ xưa, tôi được Chúa giúp cầu
nguyện, hồi tâm trong tư thế đợi chờ, khao khát Chúa. Bầu khí đó được hình
thành với thời gian và với phấn đấu.
Chính Chúa Thánh Thần đã
giúp tôi phân biệt được tiếng gõ cửa lòng tôi là do Chúa hay do quỷ, do xác thịt
và do thế gian. Rất nhiều lần Chúa gõ cửa lòng tôi bằng cây thánh giá của Người.
Phải nhờ ơn Chúa Thánh Thần, tôi mới nhận ra được, đàng sau cây thánh giá đó,
có chính Chúa Giêsu.
Tôi tự nhủ: Chớ bao giờ để
mình bị lừa về tiếng gõ cửa lòng. Bởi vì, không thiếu trường hợp, đúng là có tiếng
gõ, nhưng không phải là Chúa gõ, mà là quỷ gõ, với nhiều hấp dẫn của đạo đức giả.
4. Xin vâng đón nhận Lời
Chúa.
Kinh nghiệm cho thấy: Mặc dầu
biết rõ tiếng gõ của lương tâm mình là do Chúa, tôi vẫn có tự do mở cửa lòng
mình ra, hay lại đóng kín lại hơn trước. Tôi vẫn có vô số lý do, để nguỵ biện cho
sự cứng lòng của mình. Thời các tiên tri, đa số dân có đạo đã cứng lòng kinh khủng.
Thời Chúa Giêsu, đa số dân có đạo cũng đã cứng lòng một cách khủng khiếp. Thời
nay xem ra cũng đang có khuynh hướng diễn lại cảnh mù quáng dại dột đó.
Tôi thấy đón nhận Lời Chúa
là đón nhận ý Chúa. Đức Mẹ đã nhờ Chúa Thánh Thần để thực hiện việc đó. Ý Chúa
rất khác ý loài người. Không những khác, mà nhiều khi còn ngược lại. Do vậy, mà
tôi phải như Đức Mẹ, rất cần ơn Chúa Thánh Thầnđể đón nhận ý Chúa, nhất là khi
ý Chúa là tôi chỉ cứu được người khác bằng thánh giá của tôi.
5. Xin vâng tin vào Lời
Chúa.
Xưa, sứ thần Chúa đã nói với
Đức Mẹ: “Chúa Thánh Thần sẽ ngự xuống trên Bà” (Lc 1,38), và đã trấn an Đức Mẹ:
“Đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được” (Lc 1,37). Mẹ đã tin
vào Lời Chúa. Mẹ đã xin vâng (Lc 1,38). Mẹ xin vâng trong sự phó thác tuyệt đối,
mặc dầu Mẹ thấy con đường xin vâng sẽ đầy trắc trở.
Bà thánh Isave đã khích lệ
Mẹ: “Em có phúc, vì em đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với
em” (Lc 1,45).
Vững tin vào Chúa. Tin một
cách tuyệt đối. Tin một cách vững bền. Niềm tin như thế cũng do Chúa Thánh Thần
ban cho tôi. Những khi tôi thấy mình yếu đuối, bần cùng, tồi tệ, lại phải lo
cho Hội Thánh và cho các linh hồn những việc quá khó, tôi luônvan nài Chúa
Thánh Thần giúp tôi tin vào Chúa. Cả trong những trường hợp tôi vấp ngã, tôi
cũng vẫn nhờ Chúa Thánh Thầnthương cứu niềm tin của tôi, để niềm tin đó được vững
vàng, chỉ bám vào Chúa mà thôi. Tin đơn sơ, như người con bé nhỏ. Tin khiêm nhường,
như người con đi lạc. Tôi tin, chỉ vì Chúa là Cha của tôi. Người là tình yêu
giàu lòng thương xót.
6. Xin vâng thực hiện Lời
Chúa.
Thực hiện Lời Chúa trên thực
tế là làm trọn bổn phận của mình. Bổn phận mà tôi cho là rất quan trọng mà Chúa
dạy tôi phải làm hằng ngày, chính là bổn phận yêu thương phục vụ. “Thầy cho các
con một điều răn mới, là các con hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu thương các
con” (Ga 14,34).
Tôi thực hiện Lời Chúa trên
đây với nhiều Lời khác nữa cũng do chính Chúa phán dạy:
“Những gì con làm việc lành
cho một những người anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là con làm cho chính Ta” (Mt
25,40). Phúc ai thương xót người,
vì họ sẽ được Thiên Chúa xót thương” (Mt 5,7).
“Anh em đừng xét đoán, để
khỏi bị Chúa xét đoán. Vì anh em xét đoán thế nào, thì cũng sẽ bị Thiên Chúa
xét đoán như vậy. Anh em đong đấu nào cho người khác, thì Thiên Chúa cũng sẽ
đong đấu ấy cho anh em” (Mt 7,1-2).
7. Thú thực, xin vâng thực
hiện những Lời Chúa dạy trên đây là cả một vấn đề hết sức khó khăn. Khó khăn từ
nhận thức đến thực hiện. Do vậy, có thể nói, bác ái là lãnh vực khó nhất.
Nhưng, dù khó đến đâu, xưa Đức Mẹ đã thực hiện Lời Chúa về bác ái đến mức trọn
hảo một cách rất âm thầm đầy khiêm tốn, nhờ ơn Chúa Thánh Thần.
Nay nhiều con cái Mẹ cũng
đã bước theo Mẹ, thực hiện bác ái trong hoàn cảnh hiện nay, với những việc làm
cụ thể rất đáng ngợi khen.
Tôi cũng cố gắng tham gia.
Và tôi thấy, được thực hiện bác ái trong cảnh gian nan theo gương Mẹ, chính là
niềm vui và danh dự.
8. Càng ngày tôi càng thấy
thực hiện bác ái theo ý Chúa được kể như đã thực hiện con đường căn bản nhất để
theo Mẹ lên trời. Thánh ý Chúa được ghi ngay trong cuộc sống.
Tôi phải cậy vào
Chúa Thánh Thần để đọc ý Chúa ngay trong chính cuộc sống hôm nay, nhờ ánh sáng
đức tin. Cuộc sống hôm nay có rất nhiều bất ngờ gây đau đớn và lo âu, mang nhiều
cảnh báo.
Rất nhiều khi, tôi ví mình
như con thuyền đang lênh đênh giữa biển khơi gió bão, có lúc thuyền bị vỡ mà
không có mảnh thay thế, không ai cứu tôi được. Nhưng tôi tin có Chúa, và Chúa
đã cứu tôi. Nên tôi chia sẻ kinh nghiệm đó cho những người khác. Và đó chính là
điều tôi cố gắng làm, như việc bác ái quan trọng nhất.
Tôi làm nhờ Mẹ, với Mẹ và
trong Mẹ. Tôi tin tưởng và hạnh phúc trên con đường “Xin Vâng” của Mẹ.
Long Xuyên ngày 4.8.2015
+ GB. Bùi Tuần