BÀI HÁT: NGÀY VỀ 2
Năm phụng vụ diễn tả lịch sử
cứu độ và tuyệt đỉnh của lịch sử này là cuộc Vượt Qua của Chúa Giêsu Kitô.
Năm phụng vụ có 5 mùa nhưng
tựu trung chỉ mừng một mầu nhiệm duy nhất, mầu nhiệm cứu độ: Chúa Giêsu Kitô đã
chết và đã sống lại vì loài người chúng ta và để cứu độ chúng ta.
5 mùa phụng vụ đều quy về
chính Chúa Kitô là Đấng Cứu Độ. Ngài là Con Thiên Chúa nhập thể, đã sinh ra, đã
chết, đã sống lại, lên trời ngự bên hữu Chúa Cha, và gởi Chúa Thánh Thần đến với
Giáo hội.
Các ngày lễ về các Thánh
nói lên thành quả của ơn cứu độ. Mỗi vị Thánh được tôn phong hàng ngày là một bằng
chứng sống động về sự thành công của ơn cứu độ. Các ngày lễ này có hai cao điểm
:
Lễ Đức Maria hồn xác lên trời
là chiều cao và chiều sâu của ơn cứu độ. Thiên Chúa cứu độ là cứu cả hồn xác,
toàn diện con người: “Người đã đoái thương nhìn đến phận hèn tớ nữ… Người đã
làm những điều cao cả”.
Lễ các Thánh Nam Nữ là chiều
rộng của ơn cứu độ: “Lòng thương xót của Chúa trải rộng từ đời nọ đến đời kia”.
Theo lời Sách Khải Huyền, Các Thánh trên trời là “một đoàn người đông đảo,
không sao đếm nổi, thuộc mọi dân, mọi nước, mọi ngôn ngữ”. Họ đang chúc tụng
Thiên Chúa, Đấng ngự trên ngai và Con Chiên, là Chúa Giêsu Kitô Đấng Cứu Độ
chúng ta.
1. Các Thánh Nam Nữ là ai?
Các Thánh Nam Nữ là những
phúc nhân (chữ của Đức Cha Phaolô Bùi Văn Đọc), những người đang hưởng hạnh
phúc đời đời bên cạnh Thiên Chúa. Các Ngài là tất cả những người đã chết trong
ơn nghĩa Chúa, đang thuộc trọn về Chúa. Các Ngài sung sướng, vui mừng vì thấy
mình được Thiên Chúa yêu thương, được thấy Thiên Chúa tốt lành.
Các Thánh Nam Nữ là những
người đã thực hiện những điều mà Thánh Phanxicô Assisi dệt thành Kinh Hòa Bình:
Đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục. Đem an hòa vào
nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm…
Các Thánh Nam Nữ đông vô kể:
“Tôi lại thấy một Thiên Thần khác, mang ấn của Thiên Chúa hằng sống, từ phía mặt
trời mọc đi lên… Rồi tôi nghe nói đến con số những người được đóng ấn: một trăm
bốn mươi bốn ngàn người được đóng ấn” (Kh 7,2-4). Con số “một trăm bốn mươn bốn
ngàn” chỉ là một cách nói để bày tỏ sự viên mãn và hoàn hảo của dân Thiên Chúa,
dân mới được Thiên Chúa cứu chuộc, thuộc về Thiên Chúa, chứ không thể hiểu theo
nghĩa số học, số lượng. “Một trăm bốn mươn bốn ngàn” trong Khải huyền là một
con số tượng trưng, một con số tròn đầy (12 x 12 = 144). Số kẻ được niêm ấn là
tròn đầy.
Và điều tuyệt diệu là trong
thị kiến Khải huyền chi tộc nào cũng có số người được niêm ấn như nhau: 12 ngàn
thuộc chi tộc Giuđa, 12 ngàn thuộc chi tộc Ruben, 12 ngàn thuộc chi tộc Gad…
không tên họ nào lấn lướt, không tên họ nào bị loại trừ. Các chi tộc đều được
Thiên Chúa kêu mời đầy đủ. Bởi ngay sau đó, thánh Gioan viết tiếp: “tôi thấy:
kìa một đoàn người thật đông không tài nào đếm nỗi, thuộc mọi dân, mọi chi tộc,
mọi nước và mọi ngôn ngữ. Họ đứng trước ngai Con Chiên, mình mặc áo trắng, tay
cầm nhành thiên tuế” (Kh 7,4).
Một đoàn người thật đông
không tài nào đếm nổi. Đó là cộng đoàn các Thánh Nam Nữ. Quả là đang trở thành
hiện thực nơi Lời Chúa Giêsu đã thốt lên khi gặp được lòng tin của viên bách quản:
“Ta bảo thật các ngươi, nhiều kẻ tự phương đông, phương đoài mà đến và được dự
tiệc cùng Abraham, Isaac và Giacop trong nước trời”.
Chính vì thế, ngoài những vị
thánh mà Giáo Hội đã xác định được và đã kính nhớ các Ngài vào các ngày lễ
trong năm, Giáo Hội còn dành ra một ngày lễ đặc biệt để long trọng kính nhớ hằng
hà sa số các vị thánh mà Giáo Hội chưa hoặc không thể xác định được, gọi chung
là Các Thánh Nam Nữ. Chúng ta mững lễ các Thánh Nam Nữ là mừng Nhà Cha rộng lớn
như lòng Thiên Chúa, đủ chỗ cho mọi dân tộc.
2. Bí quyết nên thánh
Thánh Gioan viết: “Một
trong các kỳ mục lên tiếng hỏi tôi: những người mặc áo trắng kia là ai vậy? Họ
từ đâu tới? Tôi trả lời: thưa Ngài, Ngài biết đó. Vị ấy bảo tôi: Họ là những
người đã đến, sau khi trải qua cơn thử thách lớn lao” (Kh7,13). Thánh Tông đồ
đã nhìn thấy họ trên Thiên đàng, tràn đầy hân hoan, ca hát chúc tụng Thiên
Chúa: “Họ đã giặt sạch và tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên” (Kh 7,14). Quả
thực, việc thanh tẩy tội lỗi chỉ thành tựu nhờ máu Chúa Kitô, Đấng Cứu Thế. Tuy
nhiên, các Thánh đã phải trải qua cuộc gian truân lớn. Vì tình yêu Đức Kitô, tất
cả đã phải giao chiến với quyền lực của sự dữ, với muôn nghìn đau khổ và khó nhọc.
Nhưng thánh Gioan cũng giới thiệu phần thưởng lớn lao của các Ngài: “Họ đêm
ngày thờ phượng trong đền thờ của Thiên Chúa… Họ sẽ không còn phải đói, phải
khát, không còn bị ánh nắng mặt trời thiêu đốt và khí nóng hành hạ nữa. Vì Con
Chiên đang ngự ở giữa ngai sẽ chăn dắt và dẫn đưa họ tới nguồn nước trường
sinh” (Kh 7,15-17).
Các Thánh “đã giặt sạch và
tẩy trắng áo mình trong máu Con Chiên”. Như thế, họ không phải là những con người
hoàn hảo, thánh thiện, tinh tuyền, không vướng mắc lỗi lầm thiếu sót hay tật xấu
nào. Không ai bẩm sinh đã là Thánh. Các Thánh cũng không phải là những siêu
nhân, không là những con người phi thường vượt trên đám đông nhân loại. Các
Thánh càng không phải là những người bất thường kỳ dị. Các Thánh là những con
người bình thường như mọi người, nhưng các Ngài đã sống những điều tầm thường một
cách phi thường. Nhờ Ơn Chúa trợ lực, các Ngài đã cố gắng tiến tới mẫu mực của
mình là Chúa Kitô. Bí quyết nên thánh của các Ngài là sống Tám Mối Phúc Thật,
là đón nhận ân sủng của Chúa vô điều kiện, hợp tác với ân sủng đó, vâng theo ý
Chúa, chọn điều thiện, luyện tập nhân đức.
Có rất nhiều vị thánh bởi
vì có rất nhiều cách để nên thánh, nhiều con đường nên thánh. Trong bài Tám Mối
Phúc Thật, Chúa Giêsu đã trình bày tám con đường nên thánh, tám con đường để được
hạnh phúc đích thực.
Có người nên thánh, vì sống
khó nghèo, không ham mê của cải trần gian, chỉ ham mê một điều là thích được
Chúa yêu và đáp trả lại tình yêu của Chúa.
Có người nên thánh, vì sống
hiền lành, tử tế với mọi người, nhịn nhục, yêu thương mọi người không trừ một
ai. Có người nên thánh, vì đã phải chịu đau khổ nhiều mà không ngã lòng thất vọng,
còn biết dùng những đau khổ của mình, kết hợp với cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu,
dâng lên cho Thiên Chúa làm của lễ.
Có người nên thánh, vì có
lòng nhân từ quảng đại và hay tha thứ, có lòng xót thương xót đối với những người
đau khổ tinh thần hay thể xác. Có người nên thánh, vì khao khát Chúa, muốn sống
công chính đẹp lòng Chúa. Có người nên thánh vì tâm hồn trong sạch, không vương
vấn tội lỗi trần gian, không bị các thứ đam mê xác thịt làm chủ.
Có người nên thánh vì hiếu
hòa, không gây hấn với ai, mà còn dấn thân hòa giải những người khác, đem lại
bình an cho mọi người. Có người nên thánh, vì sống tốt, sống ngay thẳng, trung
thành với Chúa và giáo huấn của Người, dù phải bị bách hại khổ sở, có khi còn bị
giết chết nữa. Mọi cuộc đời, mọi con người đều có thể nên thánh.
Có những vị thánh không có
tên trong lịch, nhưng vẫn được gần Chúa. Có những vị thánh nông dân chân lấm
tay bùn, vất vả nuôi con. Có những vị thánh nội trợ âm thầm, quét nhà nấu bếp
mà lòng lúc nào cũng vui. Có những vị thánh là những người con ngoan trong gia
đình, hiếu thảo với cha mẹ, yêu thương quảng đại đối với anh chị em.
Có những vị thánh là nữ tu,
là chủng sinh, là linh mục, là giám mục. Có những vị thánh là những con người
đam mê chân lý, như những nhà khoa học, những triết gia. Có những vị thánh là
những nghệ sĩ làm đẹp cuộc đời bằng nhiều cách khác nhau, mang lại niềm vui cho
mọi người. (ĐTGM Phaolô Bùi Văn Đọc).
Tuy có nhiều cách thức nên
thánh, có vị nên thánh trong bậc tu trì, có vị lại nên thánh trong đời sống gia
đình, có vị nên thánh bằng các hoạt động tông đồ năng nổ, có vị nên thánh trong
một đời sống âm thầm, lặng lẽ, có vị nên thánh nơi pháp trường đẫm máu, có vị
nên thánh chốn sa mạc cô liêu… Nhưng tựu trung, tất cả các thánh đã gặp nhau
trên một con đường. Đó là con đường hẹp, con đường thập giá, Chúa Giêsu đã đi
“qua đau khổ đến vinh quang”.
“Ai nghẹn ngào ra đi gieo
giống
Mùa gặt mai sau khấp khởi mừng”.
Chỉ mình Thiên Chúa mới là
Đấng Thánh, còn con người được mời gọi trở nên thánh khi tham dự vào sự thánh
thiện duy nhất của Thiên Chúa. Các Thánh được tuyên phong lên bậc hiển thánh bởi
vì cuộc đời các ngài là một tấm gương phản chiếu sự thánh thiện của Thiên Chúa.
Ai giống Đức Kitô, người ấy
trở nên thánh thiện. Ai thực hiện những giá trị Tin mừng, người ấy trở nên
thánh thiện. Một sự thánh thiện như thế rất có thể được thực hiện trong một đời
sống rất bình thường. Giáo hội hướng tới một sự thánh thiện tỏa rộng, một hình
thức thánh thiện vừa bình dân, vừa gần gũi lại vừa có thể được thực hiện cho hết
mọi người, thay vì một hình thức thánh thiện chọn lọc, dành riêng cho một thiểu
số. Đó là thành quả Ơn Cứu Độ của Chúa Kitô. Giáo Hội phong thánh để tôn vinh
Thiên Chúa và khuyến khích chúng ta noi theo gương sống của Các Thánh.
3. Ơn gọi lớn nhất của con
người là nên thánh
Mọi người Kitô hữu đều được
mời gọi nên thánh. Đó là một ơn gọi rất cao cả như lời Chúa Giêsu: “Anh em hãy
nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Ðấng hoàn thiện” (Mt 5,48). Công Ðồng
Vatican II cũng lập lại ý tưởng đó: “Mọi Kitô hữu, dù ở địa vị nào, bậc sống
nào, đều được Chúa kêu gọi đạt tới sự trọn lành thánh thiện như Chúa Cha trọn
lành, tùy theo con đường của mỗi người” (GH 11.3). Trong các thư của Thánh
Phaolô, ngài gọi các tín hữu là những vị thánh. Qua Bí Tích Rửa Tội, mọi tín hữu
được tham dự vào sự thánh thiện của Thiên Chúa. Đức Chân Phước Gioan Phaolô II
nói rằng: thành công đẹp nhất của một cuộc đời là sự thánh thiện. Tin Chúa, yêu
Chúa và sống theo lời Chúa dạy qua Tám Mối Phúc Thật, mọi tín hữu sẽ nên thánh.
Trong Năm Phụng Vụ, Giáo hội
tôn kính nhiều vị Thánh có tên tuổi. Ngày lễ các Thánh Nam Nữ, Giáo hội tôn
kính tất cả các vị Thánh, trong đó có ông bà cha mẹ, những người thân yêu đã ra
đi trước chúng ta và đã trở nên thánh nhân, mặc dù chưa được Giáo hội tuyên
phong.
Trở nên giống Chúa Giêsu,
trở nên trọn lành như Chúa Cha ở trên trời, trở nên thánh, đó là ơn gọi của mọi
người Kitô hữu chúng ta và đó cũng là sứ điệp Chúa Giêsu và Giáo Hội muốn nhắn
gửi qua ngày lễ kính Các Thánh Nam Nữ.
Lm. Giuse Nguyễn Hữu An





