Gương sáng trong cuộc sống
của chúng ta chính là cái khuôn đúc nên con cái chúng ta. Gương sáng đóng vai
trò lớn trong việc nuôi dạy con cái trong niềm tin.
Tiền nhân vẫn thường nói:
Gần mực thì đen, gần đèn
thì sáng, hoặc: Lời nói lung lay, gương bày
lôi kéo.
Nếu muốn con cái mình nên
người Công giáo mẫu mực, chính chúng ta phải sống đời Công giáo mẫu mực. Bert
Ghezzi một văn sĩ chiêm niệm Công Giáo trong tác phẩm "Là Người Công Giáo
Hôm Nay" (Being Catholic Today, Servant Publication) đã thú nhận: Tôi nghĩ
tôi là người Công Giáo hôm nay phần lớn là do ảnh hưởng từ bà mẹ góa của tôi, một
người mà đời sống Kitô hữu của bà bao giờ cũng được đặt lên phần ưu tiên. Trong
suốt 2 thập niên, tôi nhìn bà quì cầu nguyện mỗi đêm, tôi đi dự lễ với bà mỗi
Chúa Nhật và cùng bà cầu nguyện mỗi ngày trước khi dùng bữa. Những điều đó tôi
không hẳn giống được như bà nhưng ít nhất nó đã làm nền tảng cho cuộc đời Kitô
hữu của tôi hôm nay.
Làm gương sáng không có
nghĩa chúng ta phải là một Kitô hữu toàn hảo, nhưng hãy cố gắng hết sức có thể
và hãy nói với con trẻ về điều ấy bằng chính những ngôn từ của chúng ta. Nói
như thế thì chúng ta phải làm gì? Những điều cơ bản của cuộc sống Công giáo
như: Cầu nguyện, học hỏi, cộng đồng và phục vụ. Nếu chúng ta dấn thân thực sự
vào những điều thiết yếu này trong cuộc sống chính là chúng ta đang chỉ cho con
em mình cách làm thế nào để trở nên người Công giáo.
Cầu nguyện: Tận đáy lòng của
người Công giáo là sự liện hệ mật thiết với Thiên Chúa và con đường chính yếu để
chúng ta cảm nghiệm và phát triển sự kết hợp với Ngài là cầu nguyện. Cầu nguyện
ở đây không chỉ là quì hàng giờ trước thánh thể, trong đêm tối để đọc kinh, lần
hạt nhưng phải hiểu là bao gồm nhiều hình thức sinh hoạt khác trong đó: Chúng
ta dự lễ với cả gia đình tại nhà thờ chúng ta phát triển mối liên hệ mật
thiết với Chúa qua việc năng lãnh nhận các bí tích; chúng ta quây quần cả gia
đình để đọc kinh tối chung và cùng cầu nguyện với nhau; chúng ta năng cầu nguyện
riêng với Chúa. Con cái chúng ta cần chia sẻ kinh nghiệm cầu nguyện của chúng
ta qua những cách thế này.
Học hỏi: Sống đời người
Công giáo là chấp nhận mình là học trò suốt đời bởi "chẳng có ai dám tự phụ
mình đang bước đi trên con đường đại học về nhân đức" (Augustinô). Chúng
ta và con cái phải thường xuyên trau dồi kiến thức về Thiên Chúa và niềm tin
vào Ngài qua việc năng đọc Kinh Thánh và các sách báo Công giáo. Học để sống đạo
và học để mở lòng mình ra cho Sự Thật. "Ta là đường, là sự thật và là sự sống"
(Ga. 14, 6). Ít nhất chúng ta hãy đọc và suy niệm Kinh Thánh mỗi ngày một lần dù
là một đoạn ngắn. Không đọc và suy niệm Kinh Thánh, cuộc đời người Kitô hữu lúc
nào cũng sẽ chỉ ở mức độ chậm phát triển.
Cộng đồng: Chính Ðức Kitô
đã thiết lập cộng đồng khởi đi từ nhóm 12 để chúng ta có thể đón nhận đời sống
Kitô hữu của mình từ cộng đồng những người tin và được thông phần vào đời sống
thần linh của Ngài. Chúng ta gọi là cộng đồng Kitô, cộng đồng đức tin và chúng
ta cảm nghiệm điều này từ giáo xứ. Sự năng động tham gia vào các sinh hoạt của
Giáo Hội cho phép chúng ta nâng đỡ tha nhân trong đức tin đồng thời cũng đón nhận
được sức mạnh niềm tin từ người khác. Vì thế nếu chúng ta muốn con cái chúng ta
tăng trưởng trong niềm tin Công giáo thì chính chúng ta và chúng phải tích cực
tham gia vào đời sống trong gia đình Thiên Chúa tại địa phương bao nhiêu có thể.
Phục vụ: Chúa Giêsu đã thiết
lập Giáo Hội như là một sự trao đổi quà tặng. Tất cả các thành viên trong Giáo
Hội phải sử dụng quà tặng mình đón nhận được từ Thiên Chúa để phục vụ tha nhân.
Quà tặng ở đây chính là tài năng, là thời giờ, là của cải. Hãy đến với tha nhân
khi họ cần đến ta. Lòng bác ái chính là cốt lõi của đạo Công Giáo. Cũng chính
cách thể hiện tình yêu này sẽ lôi kéo những kẻ không tin vào Ðức Kitô về với
Ngài. Như vậy để thành người Công giáo đích danh, chúng ta và con cái mình phải
dấn thân trong việc thực thi bác ái cho tha nhân, những người hàng xóm, bạn bè,
đồng nghiệp, đồng môn và nhất là những người nghèo khó. Ðừng chờ họ đến với ta
nhưng hãy tình nguyện đến với họ.
Nếu chúng ta và tất cả những
người Công giáo cùng làm những điều này thì một ngày kia khi ngắm mình trong
gương, chúng ta có lẽ sẽ thấy mình ngày một nên giống Chúa nhiều hơn.
Đào Ngọc Điệp